Phó Nghị đứng bên ngoài, dưới trời lạnh âm mấy độ cũng có chút hơi mộng mị, hắn cảm thấy biểu hiện vừa rồi của mình rõ ràng là rất bình tĩnh, đáng lý không lộ ra một kẽ hở nào mới đúng.
Hắn xoa xoa ngón tay bị đông cứng đỏ cả lên, định từ cửa bên hông vào sưởi ấm, ai ngờ vừa qua chỗ rẽ liền thấy một bảo tiêu quen thuộc đứng sẵn ở đó, bất động trong gió rét, nhìn thấy hắn tới thì chỉ đẩy cái kính râm một cái.
"Phó tổng, không còn sớm nữa, tiểu thiếu gia nói ngài có thể về phòng nghỉ ngơi trước."
"Phòng?"
"Đúng vậy, ngài cũng có thể chọn đi tắm trước."
"Xin hỏi, là gian phòng nào vậy?"
"Ở lầu trên."
Phó Nghị rốt cục đã hiểu, xem ra Giang Kha muốn hắn ngủ lại rồi, "Các anh nói lại với Giang Kha, tôi có đặt trước phòng khách bên ngoài, không làm phiền."
Người hộ vệ mang kính râm lộ chút hoảng hốt, "Phó tổng, ngài tốt nhất nên suy tính một chút."
Cái biểu tình này Phó Nghị rất chi là quen thuộc, nhân viên sắp bị trừ lương cũng là thần thái này nè, vì vậy hắn săn sóc nói: "Anh yên tâm, tôi sẽ nói rõ với Giang Kha, cậu ấy sẽ không làm khó anh."
"Tiểu thiếu gia sẽ không nghe đâu, lần trước chúng tôi nhờ đại tỷ cầu xin cũng vẫn nhất quyết trừ lương..."
"Lần trước?"
"Chính là cách đây không lâu có một lần," bảo tiêu phát hiện mình suýt chút nữa nói lộ hết nhanh chóng rụt lại, "Mà Phó tổng ra ngoài tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-loai/3195363/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.