Lúc hai cha con về nhà, Dĩ Hoà trông thấy một bên má con mình sưng tấy, hai mắt cũng húp lại thì hoảng hốt: “Sao thế này?”
Peachy đã khóc cạn nước mắt ở văn phòng, nhưng vừa nhìn thấy cô nước mắt lại phun trào như ống nước bị vỡ, thằng bé ôm cổ Dĩ Hoà vừa khóc vừa nấc liên tục: “Mami, hức hức, Peachy bị đánh, hức hức, đau lắm hu hu hu!”
“Nói mami nghe, ai đánh con?”
Thằng bé giơ tay chỉ ra ngoài đường: “Mụ hức hức phù thủy.”
Dĩ Hoà nhìn qua Minh Cầm Sắt: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Sáng ôm đi còn lành lặn, chiều ôm về lại thành thế này. Cô cần một lời tường trình từ hắn!
Minh Cầm Sắt áy náy kể lại sự việc. Dĩ Hoà đòi xem camera hành lang, hắn đành phải gọi bộ phận an ninh trích xuất video gửi qua cho cô xem.
“Anh đã khiển trách cô nhân viên đó rồi. Cô ấy cũng đã xin lỗi Peachy. Anh đảm bảo từ nay tuyệt đối không để xảy ra sự việc tương tự thế này nữa.”
Nghe cách xử lý của hắn, con ngươi Dĩ Hoà có một thoáng bất động. Lát sau cô trực tiếp phớt lờ hắn, quay xuống nói với con trai: “Peachy, cô đó đánh con là sai, nhưng con làm cô đó ngã cũng không đúng. Con đã xin lỗi chưa?”
“Peachy sợ lắm!” Thằng bé mếu máo lắc đầu.
Thấy trong mắt con trai có sự giãy giụa sợ hãi, hình ảnh cái tát giáng xuống má thằng bé cứ phát đi phát lại trong đầu cô.
Nếu là Peachy hư hỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470962/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.