Chương trước
Chương sau
Khoảng thời gian trước, khi Minh Cầm Sắt đi du học ở Mỹ từng tiếp xúc với bộ môn tâm lý học hành vi. Thông qua phân tích biểu cảm trên gương mặt, ánh mắt và cử chỉ của đối phương, sẽ biết người đó có đang nói dối hay không.

Hắn chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ nổi lên nghi ngờ với An Vi Quý. Thế nhưng, từng biểu hiện hôm nay của cô đều cho thấy cô đang chột dạ, che giấu hắn điều gì đó.

Một khi hắn đã xác định bước vào mối quan hệ tìm hiểu với An Vi Quý, vậy thì phải 'tìm' mới 'hiểu' được.

Hiệu suất làm việc của trợ lý Minh Cầm Sắt rất cao. Năm phút sau, mọi thông tin và tài liệu hắn cần đều được gửi qua email.

Tối qua công ty Sen Đá mở party tổng kết những thành tựu của Hoa hậu An Vi Quý trong thời gian qua. Đồng thời công bố Á hậu 1 Thụy Miên sẽ được cử đi tham gia Miss Earth (Hoa hậu Trái Đất).

Toàn bộ những nàng thơ đã ký hợp đồng với Sen Đá đều có mặt tại buổi party.

Về phần Dạ Vũ, gã khá nổi tiếng trong giới LGBT, bạn trai gã hiện đang là giám đốc một Bệnh viện thẩm mỹ có tiếng ở Đế Thành.

Tạm gác những thông tin này sang một bên, Minh Cầm Sắt lại nhìn vào lý lịch của An Vi Quý.

Họ và tên: An Vi Quý.

Sinh ngày X tháng X năm X, tại Bệnh viện Đa khoa Đế Thành.

Tốt nghiệp cử nhân Đại học Ngoại thương chuyên ngành Kinh doanh quốc tế.

Lại nhìn qua mục Quan hệ gia đình, đều là những thông tin mà trước đó hắn đã biết.

Bố An Quốc Tuấn, mẹ Đào Thị Lan Khuê và anh trai An Dật Phong.

Chẳng lẽ phán đoán của hắn cũng có lúc sai sao?

Minh Cầm Sắt định kéo xuống xem thêm thì điện thoại có thông báo.

An Vi Quý đăng nhập Facebook trên laptop, nhắn một tin qua.

[Vừa nãy em vẫn chưa tỉnh rượu, đầu đột nhiên choáng váng nên không cầm chắc điện thoại. Bao giờ anh về lại Đế Thành?]

Minh Cầm Sắt đã từng nhiều lần tỉnh dậy sau một đêm xã giao với đối tác kinh doanh, đương nhiên cũng hiểu cảm giác đầu đau như búa bổ đó.

Rượu có thể biến người hiền lành trở thành kẻ sát nhân, cũng có thể khiến bao gia đình tan cửa nát nhà.

Lẽ nào đúng là do rượu thật?

Hắn mở thêm tab Google, search từ khoá “phản ứng của dị ứng rượu“.

Ngoài những triệu chứng như nôn mửa, da ửng đỏ, sốc phản vệ, tim đập nhanh, rối loạn tiêu hoá,... thì còn có nổi phát ban và mẩn ngứa.

Hình ảnh bệnh nhân bị dị ứng rượu quả thật có vết mẩn đỏ giống với An Vi Quý.

Xem ra là hắn đã suy nghĩ nhiều rồi.

Tâm lý học hành vi cũng chỉ mang tính chất tương đối mà thôi.

Cô gái ngây thơ đáng yêu nằm dưới thân hắn nức nở xin tha sao có thể là loại lẳng lơ ong bướm, lừa dối bạn trai mình được.

Minh Cầm Sắt đóng tab email, cầm điện thoại nhắn lại: [Anh có việc quan trọng nên tạm thời sẽ ở Vĩ Thành một thời gian. Xin lỗi, lại bắt em phải chờ rồi.]

Lúc trang lý lịch kia bị đóng lại, Minh Cầm Sắt chưa kịp nhìn thấy dòng ghi chú nhỏ ở cuối trang: Hộ khẩu được sửa đổi gần nhất vào năm 20XX (tức cách đây năm năm).

...

Vi Quý cắn móng tay đi qua đi lại trong phòng ngủ.

Minh Cầm Sắt đang yên đang lành ở New York sao lại chạy đến Vĩ Thành chứ!

Chắc chắn là do An Dĩ Hoà bày trò!

Quả nhiên không tin tưởng được con nhỏ đó. Nó vẫn chứng nào tật nấy.

Bên ngoài thì giả vờ ngoan ngoãn nghe theo, sau lưng lại cố tình lượn lờ trước mặt bạn trai của người khác.

Húp được miếng mỡ béo như Minh Cầm Sắt nên không cam lòng rút lui chứ gì. Thứ đũa mốc mà cũng đòi chòi mâm son, nằm mơ đi!

Vi Quý bước nhanh đến hộc tủ trang điểm, lục tìm điện thoại sơ cua, ấn số gọi cho Dạ Vũ.

“Anh Vũ, em muốn bàn với anh một kế hoạch.”

...

Dạ Vũ nghe xong cuộc gọi của An Vi Quý, gã ném điện thoại lên sofa, đứng trước cửa kính của toà cao ốc, lắc nhẹ ly rượu vang trong tay, ánh mắt híp lại nhìn từng dòng xe cộ lưu thông như lũ kiến hôi bên dưới lòng đường.

Hình ảnh phản chiếu trong cửa kính cho thấy trên chiếc bàn đằng sau lưng gã là một xấp ảnh do thám tử tư vừa gửi đến.

Ảnh chụp ghi lại những hoạt động của Minh Cầm Sắt ở Vĩ Thành mấy ngày qua. Nổi bật nhất là tấm ảnh hắn đứng trước cơ sở giám định ADN hài cốt liệt sĩ.

“Muốn gặp lại em gái của mày à...” Dạ Vũ chuyển tầm nhìn sang chất rượu sóng sánh trong ly, đáy mắt chứa đầy căm hận, - “Phải xem tao có đồng ý hay không.”

Dứt lời, gã giơ ly rượu trong tay lên làm động tác “mời” với ảnh chiếu của mình trong tấm kính, khoé miệng nhếch lên một độ cong đầy ma mị.

***

Tại FE style chi nhánh Vĩ Thành,

Thiên Hương ở trong phòng thay đồ loay hoay một hồi lại không thấy chiếc váy hoa nhí mà quản lý vừa đưa cho nó đâu.

Quái lạ, rõ ràng vừa mới treo đây mà.

Nó mặc lại quần áo, kéo rèm đi ra thì thấy ngay cô ả Hoài Thu đang đứng trước gương soi qua soi lại. Trên người ả rõ ràng đang mặc chiếc váy mà nó tìm cả buổi.

Thiên Hương đi đến, nhẹ giọng nói: “Bây giờ tôi phải chụp ảnh liền rồi, cô có thể thay nó ra được không?”

“Cái váy này có vẻ hợp với tôi đấy.” Hoài Thu không thèm liếc mắt nhìn Thiên Hương, tay vẫn vô tư chỉnh lại cúp ngực và đoạn chiết ở eo.

“Nó hợp với cô hay không đó là việc của cô, nhưng quản lý đã đưa nó cho tôi để tôi chụp bộ ảnh của hôm nay.” Thiên Hương chìa tay, - “Mời cô thay ra!”

Hoài Thu nghiêng đầu qua, nhìn Thiên Hương bằng ánh mắt khinh bỉ, - “Thứ quê mùa như mày mà cũng đòi mặc đồ của FE?”

“Tôi là người mẫu được tuyển vào đàng hoàng, đề nghị cô tôn trọng tôi!”

Hoài Thu cười khanh khách, dí sát mặt ả lại gần mặt Thiên Hương, phun ra một câu thách thức: “Có ngon thì đến đây mà lấy.”

Thiên Hương không nhún nhường nữa, thò tay ra sau cổ Hoài Thu, thẳng tay kéo khoá kéo sau lưng ả.

Hoài Thu cũng chẳng vừa, ả túm tóc Thiên Hương giật xuống.

Hai người giằng co qua lại, chỉ nghe “Roẹt” một tiếng sắc bén.

Chiếc váy trên người Hoài Thu bỗng chốc rách thành hai mảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.