Từng ngón tay thon dài lướt trên cơ thể trắng noãn, như đôi chân của một người tí hon đang chơi trượt tuyết, giữa một vùng thung lũng tuyết đẹp đến nao lòng.
Trượt đến cầu vai, chạm phải chướng ngại vật là sợi dây màu đỏ nằm vắt vẻo, một chân người tí hon gẩy nhẹ, chướng ngại vật rơi xuống, lộ ra phong cảnh núi tuyết tráng lệ mà nên thơ.
Trên đỉnh núi tuyết, một đoá hàn mai nở rộ, toả ra sức sống kiều diễm không gì sánh được.
Minh Cầm Sắt cúi đầu xuống, dùng miệng ngắt đoá hàn mai.
Cơ thể người con gái bên dưới khẽ run rẩy, có hơi thở nào đó bị đè nén, phập phồng giữa khe núi không chịu thoát ra.
Người trượt tuyết dường như vẫn lưu luyến cảnh đẹp của đoá hàn mai mọc trên đỉnh núi tuyết kia, nhưng cũng biết đó là cái đẹp thuộc về tự nhiên, tạm thời buông tha rồi tiếp tục trượt xuống khám phá mảnh đất bằng phẳng bên dưới.
Cho đến khi dừng lại trước cánh rừng nguyên sinh đầy bí ẩn, người trượt tuyết nhẹ nhàng tách mảnh rừng ra hai bên, đập vào mắt là khe suối nhỏ chảy róc rách.
Khung cảnh tươi đẹp mà ấm áp xua tan đi giá rét trên chuyến hành trình thám hiểm đầy trắc trở.
Người trượt tuyết như muốn rũ bỏ hết thảy sự kiên nhẫn của quãng hành trình dài dằng dặc, không chần chừ nữa mà mặc vội “áo phaó, nhảy vào giữa dòng suối nóng, thoải mái tung tăng bơi lượn.
Cơn đau như xé rách truyền đến.
Dĩ Hoà cắn chặt môi, tiếng nức nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470896/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.