Quản Đồng vừa đau lòng vừa tức giận.
Nàng đi theo giúp sửa sang lại công văn cho các học sĩ Nội Văn học quán, làm xong cũng đã cuối ngày, khó khăn lắm mớ rảnh rỗi được chút nên tranh thủ chạy đi tìm A Miêu. Kết quả lại nghe A Miêu bị phái đi đưa đồ ăn. Loại việc đi đưa đồ ăn này, bình thường sẽ không được giao cho A Miêu làm, mà sẽ do các cung nữ chuyên trách mang đến điện phủ, sau đó sẽ có các cung nữ trang dung chỉnh tề khác tới nhận rồi bưng lên bàn tiệc.
Vốn chỉ nghĩ chắc là do thiếu người nên họ trưng dụng luôn A Miêu.
Nhưng mí mắt Quản Đồng lại đột nhiên giật giật, trong lòng không yên, cuối cùng vẫn quyết định chạy đi tìm A Miêu, nàng nhìn quanh một vòng, không thấy được A Miêu, mà Vương Kiều Hoa nay cũng chẳng thấy đâu, vì thế càng hoảng loạn trong lòng, vội vội vàng vàng vừa chạy vừa hỏi đường.
Giọng nói chế nhạo của Vương Kiều Hoa rất lớn, Quản Đồng còn chưa tới gần cũng đã nghe thấy cái rõ ràng. Đợi cho nàng rẽ qua một đoạn hành lang gấp khúc, một bóng dáng quen thuộc bỗng đập thẳng vào mắt nàng.
Không thể không nói, trong nháy mắt đó, tâm trạng lo lắng Quản Đồng bỗng nhiên bình tĩnh trở lại.
Đây là tiểu cô nương nàng nuôi lớn.
Từ lúc còn rất nhỏ, Quản Đồng cũng đã dạy dỗ đứa nhỏ này "Không được có suy nghĩ hại người, nhưng lòng cảnh giác lại không thể không có." Đợi đến khi Vệ Nam Phong có thêr chân chính đọc được sách, nàng lại bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ha-pham-thuong/223910/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.