Lục Ngũ Nương chớp mắt xong, lại khôi phục thành bộ dạng ông cụ non, quy quy củ củ đứng thẳng, rũ mắt không nói.
Người lớn tuổi kia ở một bên trầm ngâm một lát, gật gật đầu, cũng không nói là đáp ứng hay không đáp ứng. Nhưng Lục Ngũ Nương cùng chu học sĩ đều biết, việc này đã thành công một nửa.
Chu học sĩ nhìn về phía Lục Ngũ Nương trong ánh mắt tràn ngập từ ái, nàng ngẩng đầu nhìn đến hai cung nữ đang đứng thẳng ở phía xa xa, vì thế vỗ vỗ Lục Ngũ Nương lưng, nói: "Đồng bạn của ngươi tới rồi, đi chơi đi."
Lục Ngũ Nương ánh mắt sáng lên, toát ra tính trẻ con: "Học sĩ mạnh khỏe, Tế tửu mạnh khỏe, nô xin đi trước."
Chu học sĩ gật gật đầu, nhìn Lục Ngũ Nương đi đứng đắn được vài bước, lại chuyển sang chạy vội, vui mừng như cái đứa bé, nàng nhịn không được lộ ra một chút ý cười. Phụ nhân lớn tuổi ở một bên cũng than một tiếng: "Từ khi Lục gia xảy ra chuyện, cũng chưa thấy qua nàng làm ra hành động trẻ con như vậy."
"Tâm tư trẻ nhỏ, không quên trước sau, học sinh vẫn là hy vọng nàng có thể giống như lúc trước......"
Thanh âm thảo luận của hai người dần dần trầm thấp đi xuống, đã không còn nghe rõ. Lục Ngũ Nương ánh mắt khẽ nhúc nhích, một lát sau lại biến thành đứa bé với bộ dáng cao hứng phấn chấn.
A Miêu nhìn thấy Lục Ngũ Nương tiến đến, cao hứng hô nhỏ: "Mãn Chi Mãn Chi, nơi này nơi này."
Lục Ngũ Nương nhanh hơn vài bước, hai cái tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ha-pham-thuong/223900/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.