Quản Đồng hoảng hốt, cảm thấy chính mình vừa mơ một giấc mộng dài.
Trong mộng chính mình vẫn là con ma ốm, lúc này nàng vừa chào tạm biệt với bạn nhỏ Vệ Nam Phong, sau khi Vệ Nam Phong biến mất, nàng vẫn lưu luyến mà ở lại đại điện trống trải này. Qua thật lâu, nàng đột nhiên cảm thấy chính mình hẳn là nên rời đi, vì thế khóa kỹ cửa, đi về phía sương mù trắng xóa bên ngoài đại điện.
Nhưng nàng còn không đi được quá xa. Cửa điện lại đột nhiên bị phá mở.
Vệ Nam Phong từ bên trong vọt ra, Đây không phải là thiếu nữ nàng vừa tạm biệt, mà là Vệ Nam Phong đã thành niên, nàng bắt lấy tay chính mình, gắt gao nhìn thẳng chính mình, đột nhiên nở nụ cười.
"Ta bắt được ngươi."
Quản Đồng cảm thấy mình đang bị một con mãnh thú nào đó theo dõi, sắp bị nhai xương nuốt vào bụng, sợ đến mức cả người chảy mồ hôi lạnh, mở bừng mắt.
Chung quanh thực an tĩnh, trong không khí có mùi trầm hương dễ ngửi, giống nư đúc với mùi mà trước đây nàng ngửi thấy trên người Vệ Nam Phong. Gương mặt áp lên tơ lụa trên chăn gấm, thoải mái mười phần, Quản Đồng nhịn không được cọ cọ chăn, lại đột nhiên tỉnh táo lại, cuống quít bật người dậy.
"Tỉnh?"
Một giọng nói đột nhiên cất lên, Quản Đồng quay đầu về phía giọng nói, nhìn thấy Vệ Nam Phong đang ngồi ở chăn bên kia lật xem công văn, đầu cũng không có nâng một chút.
"Ồ......"
Quản Đồng mơ hồ lên tiếng, nàng nhìn xung quanh trái phải, chung quanh đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ha-pham-thuong/1085961/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.