Chương trước
Chương sau
Ngồi xếp bằng trên đá, vận chuyển Ngự Nự Thiên Thần Quyết hấp thụ linh khí dồi dào bên ngoài vào cơ thể.
– Mẹ nó, thật sự là phiền phức.
Vừa mới nghỉ ngơi được không lâu, liền truyền đến tiếng xé gió, Lâm Thiên trên vách đá dựng đứng từ trên cao nhìn xuống, nhìn thấy ở phương xa có hai bóng người đang đuổi nhau.
Sau khi đi vào đến nay, gặp được hai người tranh đoạt dược liệu, đến bây giờ cuối cùng hơn nửa ngày đều không có gặp được một bóng người.
Hiện tại phát hiện người, hơn nữa lại là hai người, nhìn bộ dáng hai người này là biết cũng đang tranh đoạt vật phẩm, chỉ một mình hắn cô đơn tu luyện.
– Đem Thanh Huyền quả thả xuống, có thể cho ngươi chết toàn thây.
Một âm thanh vang dội vang lên, thanh âm này hạ xuống, một bóng người cao to hùng hổ nhảy dựng lên, nhanh chống đi về phía người trước mắt.
– Là nàng, thật sự là xảo diệu nha.
Hai cái trúc cơ đi vào nơi tuyệt bích không xa, Lâm Thiên cũng nhìn rõ chân diện mục của hai người, nam nhân là một tên thanh niên cao lớn, dáng vẻ cỡ hai lăm hai sáu tuổi, tu vị trúc cơ tầng 8 đỉnh phong, trong tay nắm một kiện Hạ Phẩm Linh Khí.
Mà ở đối diện chổ hắn khoản năm mét, là một nữ tử xinh xắn lanh lợi, nữ tử này khoản hai mươi hai mốt tuổi, đúng là một tuyệt sắc giai nhân, bất quá lúc này trên khuôn mặt như bạch ngọc của nàng, khóe miệng mang theo từng tia từng tia vết máu, bộ dáng thê thảm vô cùng.
Phiêu Miểu Các Lý Tu Di!
Không nghĩ tới, nữ tử này lại là Phiêu Miểu Các Lý Tu Di, một trong mười đệ tử vào Long Tiên Đảo.
– Hừ, ngươi muốn đoạt Thanh Huyền quả ư, nằm mơ đi.
Thanh âm ngọt ngào dễ nghe, mang theo nhè nhẹ phiêu miểu cảm giác, đôi mắt đẹp nhìn tứ phía, muốn nghĩ biện pháp rời đi nơi này, tên Trúc Cơ tầng 8 đỉnh phong này không phải nàng có thể đối phó.
– Đã như vậy, Thanh Huyền quả cùng người, ta đều muốn lấy hết.
– Đại Phong Vân Kiếm Quyết.
Tô Thiên trên mặt lộ ra vẽ mặt âm hiễm, đối mặt với mỹ nhân tuyệt thế này, không có người nào không động tâm, nơi này không có người, nếu đạt được Thanh Huyền quả, thuận tiện đem mỹ nhân này chinh phục, đó mới là thoải mái sự tình.
Thanh âm rơi xuống, trong tay Hạ phẩm Linh khí Phong Vân kiếm thi triển ra, lập tức đếm ánh kiếm tại bốn phía lượn vòng lấy, trong nháy mắt tạo thành sáu chuôi quang ảnh chi kiếm.
– Ầm.
Thế kiếm không đổi mạnh mẽ tấn công về phía Lý Tu Di.
– Đừng hòng, Phiêu Miêu Kiếm Pháp.
Âm thanh vừa dức, kiếm trong tay nàng đã chém ra, ánh kiếm phiêu diu trong không khí, như anh đào rơi rụng tấn công về phía Đại Phong Vân Kiếm Quyết.
– Ầm!.
Nhưng mà không được, chênh lệch cảnh giới không thể làm gì được, nàng chỉ có tu vị Trúc cơ tầng 6 sơ kỳ, sao có thể chống lại Trúc Cơ tầng 8 đỉnh phong chứ.
Đúng như vậy, hai nguồn kiếm khí vừa chậm vào nhau, kiếm khí của Lý Tu Di lập tức bị phá, kiếm khí của Tô Thiên thanh thế không giảm tiến về phía Lý Tu Di.
– Diệt Thế Ma Thần Trảm!
Một âm thanh uy nghiêm phát ra từ phía xa, sau đó một đạo kiếm khí cuồng bạo như ma thần hàng lâm, phá không mà đến.
– Ầm!
Hai đạo kiếm khí đụng mạnh vào như, lập tức đạo kiếm khí của Tô Thiên bị đánh tan, luồn kiếm khí màu đen như ma thần của Lâm Thiên vẫn không giảm đi chút nào, mạnh mẽ bay về phía Tô Thiên.
– Ầm!.
– Phụt!.
Kiếm khí mạnh mẽ chém lên ngực Tô Thiên, khiến hắn bị đánh bay ra sau, đụng phải cái cây sau lưng, miệng phun tiên huyết, sau khó ngã xuống, trọng thương.
– Ai!.
Tô Thiên bị đánh bất ngờ bị trọng thương, gượng dậy trên mặt đất hét lớn. Hắn vô cũng tức giận, không ngờ đồ tới miệng rồi mà lại bị mất, cái này không khiến hắn tức sao chứ.
– Là Ta.
Lâm Thiên nhẹ nhàng bay xuống từ trên cây, sau đó đáp xuống bên người Lý Tu Di.
– Tỷ không sao chứ?.
Lâm Thiên nhẹ nhàng ngồi xuống, lấy tay đỡ vai thơm của nàng, sau đó nâng nàng lên.
– Ta...ta không sao?.
Lý Tu Di nhất thời đỏ mặt, nàng có bao giờ bị nam nhân gần gủi như vậy đâu chứ, nhất là bị tên này chạm vào người, đều này khiến nàng ngượng đỏ mặt.
– Cái ỳ mà không sao, bị thương đến thế này, rồi mà còn nói không sao, để ta xem nào.
Nói xong Lâm Thiên không quan tâm nàng ngượng ngùng dùng tay đặt lên người nàng, sau đó truyền chân khí vào người nàng, chân khí lượn quanh cơ thể nàng, xem xét thương thế trong thân thể nàng.
– Hồ, cũng không thương nặng lắm.
– Đan dược này, mau há miệng ăn vào.
Lâm Thiên sau khí rút chân khí ra cơ thể nàng hồ một tiếng, lấy đan dược trong Ma Long Giới nhét vào miệng nàng.
– Ân! Ân!.
Lý Tu Di trợn mắt, cái tên này thật bá đạo, không xin phép nàng mà tự tiện nhét đan dược vào thân thể nàng.
Khi đan dược vào miệng, không chờ nàng tức giận thì, một luồng dược hiệu chảy khắp thân thể nàng, nơi nơi nó đi qua, những thương thế của nàng lập tức khép lại.
Nàng cực kỳ khiếp sợ, đang dược này thật kỳ diệu, hiệu lực quả thật đánh sợ, đan dược này chắc cũng là tứ phẩm hoặc ngũ phẩm đan dược đấy chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.