Trong mơ màng, Vanda lại nhìn thấy giấc mơ quen thuộc, nơi mà cuộc nói chuyện không có hồi kết.
Tiềm thức của Vanda mách bảo rằng những giọng nói này đang bàn về một cuộc xâm lăng.
Từ khi gã còn là một đứa trẻ, vừa sinh ra ý thức thì giấc mơ này đã xuất hiện và đeo bám gã cho đến tận bây giờ, nó như một thói quen lập đi lập lại hàng đêm.
Thế nhưng lần này có phần khác biệt, gã có thể mở mắt ra nhìn khung cảnh ấy, tuy nhiên nó rất mờ ảo.
Đây là đâu nhỉ?
Vanda thở ra từng ngụm trọc khí, trong tầm mắt mơ hồ, gã nhìn thấy mình đang ngồi trước một chiếc bàn tròn lớn, có vô số bóng đen ngồi đầy các ghế xung quanh, họ bàn tán vì chỉ trỏ.
Một kẻ trong số đó hướng về Vanda mà hỏi: "Đại thiếu, ngài định phong ấn toàn lực sao?"
"Chắc chắn rồi, chúng ta chưa biết kẻ mạnh nhất của họ có trình độ thế nào, phải tìm hiểu từ từ." Người ngồi kế bên nêu ý kiến.
"Nó sẽ đến cùng với ngài, nhưng có lẽ sẽ đến trễ. Ngài đừng nôn nóng." Một người khác lại nói.
Nó là ai? Nó là cái gì? Vanda cau mày.
Đột nhiên, gã bừng tỉnh.
Đập vào mắt Vanda là một căn phòng kín, ngồi phía trước là tên trung niên sắc mặt thâm trầm, tay mang vuốt sắt đang hời hợt nhìn gã, kế bên hắn còn có hai kẻ áo đen túc trực.
Vanda thở ra từng hơi khó khăn, gã phát hiện mình bị trói chặt trên ghế, cho dù cố gắng vùng vẫy cũng không hề xê dịch.
"Tỉnh rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-trum-tai-phiet/533731/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.