"Không! Tha tao." Thuật Thành kinh hoảng, nói năng lấp bắp. Gã lắc đầu liên tục, mở miệng cầu xin: "Vanda, đừng giết tao, mày muốn gì tao cũng cho mày, tao cho mày toàn bộ băng Rìu Chiến được không? Đừng giết tao!"
Vanda bật cười, bản chất một kẻ lưu vong đang hiện rõ trên mặt Thuật Thành, gã ung dung hỏi.
"Mày có nhớ tao nói gì với mày lúc trên tàu hỏa không?", Vanda hai mắt lạnh nhạt, gã điềm tĩnh cười: "Lần sau gặp lại, người chết chính là mày. Yên tâm, tao rất nhân từ, không đau đâu."
"Không! Bang Lotus sẽ..." Thuật Thành kinh hoảng hét to.
Bang!
Còn 4 viên!
Máu tươi tung tóe, Thuật Thành hai mắt trợn tròng ngã gục xuống sàn, bao nhiêu lời muốn nói chỉ có thể ọc ra mấy ngụm máu khỏi miệng rồi nằm bất động.
Đến tận lúc này, Sở Quân Dao và Lil Yang, Ah Fei ba người mới đuổi kịp Vanda. Bọn họ từ trong góc hẹp nhào ra, trên người dính đầy rác rưởi.
Ah Fei bất lực cầu xin. "Tui lạy ông, làm ơn đừng có chạy nhanh nữa được không, tui sắp thở hết nổi rồi." Nói rồi, gã mập khoác vai Lil Yang để gắng gượng đứng vững.
Bất quá khi trông thấy Thuật Thành nằm bẹp dưới sàn, Ah Fei hai mắt mở to, bỗng nhiên sung sức trở lại, gã hả dạ hô, "Ây da! Anh giết thằng già Thuật Thành rồi à? Lil Yang mày đừng có cản tao."
Ah Fei dứt lời liền nắm lấy cây mã tấu lao vào chém không thương tiếc lên xác Thuật Thành, miệng mắng to, "Con mẹ mày, đánh anh em tao à! Dậy phách lối nữa đi!".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-trum-tai-phiet/265841/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.