Dáng điệu thân mật của Sở Thiên khiến A Tư Nặc ngạc nhiên, "Ông chủ, ta vẫn rất tốt, tấn cấp thuận lợi, ngủ cũng rất thoải mái, còn sắp được làm cha nữa!"
"Ồ!" Sở Thiên gật đầu, "Mọi người trong nhà ngươi vẫn tốt chứ"?"
"Ha ha, ông chủ, không phải ta đã nói rồi sao, mọi người trong nhà ta đều đã qua đời hết rồi, vương tộc Tri Chu chỉ còn một mình ta." Hắn cúi đầu hạnh phúc, "Nhưng cũng Sắp có thêm thành viên mới rồi."
"Cái đó..._ Ngươi còn có ấn tượng gì về cha mẹ ngươi không?"
A Tư Nặc lắc đàu, "Ta chỉ nhớ những chuyện khi còn nằm trong bụng mẹ, ta đã từng nói chuyện với cha mẹ ta, Sau đó... ta ngủ say rồi, khi tỉnh dậy đã được ông của ta nhận nuôi rồi."
"Được rồi, vừa rồi ngươi nói lĩnh vực của ngưoi có sáu cấp, vậy cấp thứ năm và cấp thứ sáu như thế nào?"
A Tư Nặc lắc đầu, "Cấp thứ năm ta đã biết rõ, cắp thứ sáu ta chỉ mơ thấy thoáng qua, cụ thể thì không thể nói rõ được."
A Tư Nặc vẫn lơ mơ như vậy, Sở Thiên nghĩ, có lẽ trước tiên không cần nói sự thật cho hắn biết. "Ðược rồi, ngươi ngủ tiếp đi, nhưng khi con ngươi ra đời nhật định ngươi phải dậy đó, ta đang đợi để nhận đứa trẻ đó làm con nuôi"
"Ðược, ta mời ông chủ làm cha nuôi của con ta!" A Tư Nặc khoát tay tiễn Sở Thiên.
Trên đường về, Tiểu Bạch ngạc nhiên hỏi: "Tại sao chàng không để tỷ đệ ta nhận mặt nhau?"
Sở Thiên nhún vai, "Ngươi nói Sử Ðế Phân bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-thu-y/1640988/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.