Chương trước
Chương sau
Bốn vách tường cheo leo cao vút không thấy đỉnh, dưới đỉnh núi dựng đứng kia, mấy vạn thần tộc đang lo lắng chờ đợi. Hắc ám thần tộc có làn da ngăm đen, Quang Minh Thần Tộc trắng nõn, đến các Thú Thần dung mạo khác người lúc này cũng không còn tranh chấp nhau nữa, mọi người đều hướng về đỉnh núi, tuy họ không thể nào nhìn thấy vật đánh cược mà dùng tính mạng của toàn tộc mình để đánh.
Trên đỉnh núi, một trận chiến kịch liệt nhất từ lúc Sáng Thế Thần tạo ra vạn vật đang âm thầm diễn ra, ánh sáng ba màu lam tím đen lờ mờ ẩn hiện, lan ra khắp núi, như những tầng mây uốn lượn trên đầu những người trong thần tộc, tuy rằng gần trong gang tấc, nhưng không ai dám đi chạm vào đám mây ba màu kia, ngược lại còn thận trọng cúi đầu, chỉ sợ bị sức mạnh kinh hồn của tầng mây ấy làm cho biến thành mây khói.
La Đức Mạn, tuổi tác đã cao nhưng không hề già, lúc này vẫn đứng thẳng lưng, chòm râu dài bay trong gió, lam y như phiêu động, bên cạnh hắn là bảy thủ lĩnh hải tộc có bộ dạng khác nhau, còn phía trước là một người mặc lam y, có điều bóng lưng đen như đang ở thế đối lập.
"Tử Thần, Thất Hải Thú Thần Vương, Long Thần, Phượng Hoàng Thần, tộc trưởng gia tộc Ma Căn An Cát Lợi Na… Ha ha, sáu vị Chủ Thần cùng một Thần Vương, nhưng đối thủ của họ lại là Tư Đặc Ân bệ hạ! Thừa tướng La Đức Mạn, ông nói họ có sống trở về được không?" Người vận lam y trước mặt khẽ hạ vai xuống, dường như đang mỉa mai gì đó.
La Đức Mạn giả lả cười, lộ ra một sự tự tin vô cùng, "Không phiền Hải Thần miện hạ phải phí công sức, vua của ta - Vưu Nhân bệ hạ chưa từng bại!"
Thì ra người vận lam y ấy Hải Thần Ba Tắc Đông mà sau này bị Bào Uy Nhĩ giết chết.
"Ha ha!" Hải Thần cất một tràng cười nhạt nhẽo, nhưng không quay đầu lại, "Từ sau thời Bố Lai Ân Đặc miện hạ, thì Vưu Nhân bệ hạ đã không phải là Thú Thần mạnh nhất, ha ha, Thú Thần mạnh nhất lại cần liên thủ với năm vị Chủ Thần khác và một Thần Vương để cùng đối phó với một kẻ địch, cái danh mạnh nhất này đúng là đáng thẹn!"
"Còn tốt hơn với Quang Minh thần tộc nào đó ẩn mình trong bóng tối, thừa nước đục thả câu!" La Đức Mạn càng nói càng cường điệu, khinh bỉ nói: "Quang Minh Chủ Thần đâu? Sao không thấy người nào cả? Có phải sợ chết nên trốn hết rồi không?"
"Chuyện của Chủ Thần, một Thú Thần Cao Vị đỉnh phong như ngươi có thể đoán bừa sao?"
"Ba Tắc Đông, ngươi cũng chẳng qua chỉ là một Thượng Vị Thần!" Sau lưng La Đức Mạn, Bào Uy Nhĩ tuổi còn trẻ giận dữ trừng mắt nhìn Hải Thần.
Hải Thần Ba Tắc Đông cuối cùng cũng đã quay đầu lại. Là một khuôn mặt thanh tú, làn da trắng trơn láng mịn mê hồn, nam thần xung quanh ngay lập tức cảm thấy tự thẹn, ánh mắt của các nữ thần cũng trở nên ngây ngất, Ba Tắc Đông có lẽ không phải là người mạnh nhất, nhưng đích thị là một kẻ phong độ nhất trong đám nam thần, "Bào Uy Nhĩ công chúa, ngươi có cấp bậc gì vậy?"
Nói rồi, Ba Tắc Đông khinh miệt nhướng mày. "Cùng là nữ thần đẹp nhất, thần lực tịnh hóa của Nguyệt Thần đã độc bộ tam giới! Nàng thì sao? Ngoài có sự che chở của Vưu Nhân bệ hạ ra, nàng còn có gì? Nghe nói lúc trước thái tử Hải Long tộc cầu hôn người, kết quả bị nàng đá ra ngoài?" Tiếng cười xuýt xoa vang lên, Hải Thần trêu chọc nói: "Nếu không phải là Vưu Nhân bệ hạ, ta cũng thật muốn cướp nàng về tẩm thất đấy! Chậc chậc!"
Nói rồi, Ba Tắc Đông còn đưa mắt nhìn khắp người Bào Uy Nhĩ một lượt.
"Ba Tắc Đông!" Mỹ Nhân Ngư phừng phừng nổi giận, từ bên hông rút ra Phân Thủy Tam Nhận Kích, tư thế như muốn lao lên.
Hải Vương Tam Xoa Kích xuất hiện trong tay của Ba Tắc Đông, vẽ một vòng tròn chĩa thẳng vào Mỹ Nhân Ngư.
La Đức Mạn kéo Mỹ Nhân Ngư lại, trầm giọng nói: "Công chúa. Ba Tắc Đông muốn chọc giận người! Thất thần tấn công Phán Quyết Sơn, nhưng Quang Minh thần tộc hôm nay lại không có phản ứng gì, cẩn thận có âm mưu!"
Mỹ Nhân Ngư hầm hầm nhìn về phía Hải Thần, giận dữ lui về sau một bước, nghiến răng nói: "Ba Tắc Đông, sớm muộn có một ngày, ta sẽ bắt ngươi chết dưới Tam Xoa Kích trong tay mình!"
Đúng lúc này, một đạo quang mang màu tím trầm bay từ đỉnh núi xuống, hoặc nói là bị va chạm rồi rơi xuống.
"Là An Cát Lợi Na miện hạ!" Trong chúng thần có người nhận ra chủ nhân của tử quang ấy, kinh hãi hô lên, "Miện hạ, thắng thua thế nào?"
"Vưu Nhân chết trận rồi! Long Thần ngay đến cả thân thể cũng bị tiêu hủy, kẻ nào không muốn bị Tư Đặc Ân sau này tính sổ hãy đi cùng ta! Là thuộc thần của ta!" Lạnh lẽo bỏ lại một câu nói, An Cát Lợi Na biến mất ở phía trên.
Chúng thần ngay lập tức náo loạn, thoáng cái có mấy nghìn thân ảnh bắt đầu đuổi theo An Cát Lợi Na.
Hải Thần nheo mắt suy nghĩ, rồi hét lớn lên đỉnh núi: "Thần Hoàng bệ hạ, Hải Thần Ba Tắc Đông thống lĩnh Quang Minh thần tộc giúp ngài bình phản loạn!" Hô lớn một tiếng, tầng mây cuồn cuộn chuyển động trong bầu trời phía xa, lờ mờ xuất hiện ra mấy nghìn thần tộc. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Sau đó, Ba Tắc Đông nhìn bảy Thú Thần sau lưng La Đức Mạn cười nói: "Vưu Nhân chết rồi, bảy vị là người thông minh, biết phải làm thế nào rồi chứ?"
Thất Hải Vương bắt đầu dò xét Phán Quyết Sơn và La Đức Mạn, một người từ trong đó bước lên quát: "Vưu Nhân phản bội Thần Hoàng, Vô Tận Hải Vương ta nguyện đi theo nữ thần Sinh Mệnh, giết chết toàn bộ dư đảng của quân phản nghịch!"
Sáu Hải Vương còn lại nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhau gật đầu, giết Bào Uy Nhĩ dâng cho Thần Hoàng, mới có thể miễn được tội chết!
La Đức Mạn tái sắc mặt, biết tình thế không thể vãn hồi, cũng không nhiều lời thêm, cõng lấy Mỹ Nhân Ngư tháo chạy về hướng Biển Cấm.
"Một Cao Vị Thần mà cũng muốn chạy trốn trước mặt ta?" Tam Xoa Kích của Hải Thần biến thánh ba đạo lưu quang phóng về La Đức Mạn.
"Hự!" Trên bầu trời vang lên một tiếng kêu nặng nề, một đạo quang mang dị sắc từ trời lao xuống, phá tan lưu quang của Hải Thần, sau đó lao về phía Mỹ Nhân Ngư…
Ảnh tượng trong thủy tinh dần dần mờ đi, La Đức Mạn thu lại thủy tinh dưới ánh mắt của Mỹ Nhân Ngư, Sở Thiên đang ngồi ở một bên nói: "Đây chính là chuyện năm đó, vốn dĩ là ảnh tượng thủy tinh này được Hải Thần cố ý ghi lại, chuẩn bị làm chứng cứ mình không phản bội với Thần Hoàng, sau đó bệ hạ đã giết Hải Thần, cướp Tam Xoa Kích và thủy tinh này về!"
Vừa rồi Sở Thiên theo chân La Đức Mạn đến gặp Bào Uy Nhĩ, nói rõ trước khi thay Thần Cách phải hiểu rõ tất cả, sau đó Mỹ Nhân Ngư đã cho hắn xem đoạn ảnh tượng này.
"Đạo quang mang cuối cùng là thứ gì? Còn nữa, thừa tướng La Đức Mạn nói Vưu Nhân bệ hạ là Chủ Thần linh hồn, chuyện này có ý nghĩa gì?" Sở Thiên hỏi.
Bào Uy Nhĩ thị ý để La Đức Mạn giải thích.
La Đức Mạn nói: "Đạo quang mang ấy chính là Thần Cách và thần lực của tiên hoàng, là tiên hoàng trước khi chết dùng sức lực cuối cùng đưa tới, vốn dĩ tiên hoàng muốn truyền hai thứ này cho bệ hạ, nhưng không ngờ… Bệ hạ, sức mạnh Chủ Thần vẫn nên để người nói đi!"
Bào Uy Nhĩ gật đầu nói: "Phụ hoàng có thể cũng không biết, chính vào lúc linh hồn của người biến mất, cơ thể lại đã bước vào cảnh giới của Thần Vương, nhưng vì linh hồn biến mất quá nhanh mà không thể nào điều khiển được cơ thể. Vì vậy quá trình thăng cấp đến nửa chừng thì dừng lại, kết quả Thần Cách mà phụ hoàng truyền ra là Thần Cách Chủ Thần tầng thứ sáu, còn thần lực lại là tầng thứ bảy!"
Sở Thiên nói: "Ta hiểu, quá trình thăng cấp thần lực là do máu hấp thu. Sau đó bắt đầu từ tinh hạch, dần dần cải tạo cơ thể, cũng chính là Thần Cách, quá trình này vẫn chưa cải tạo Thần Cách, thì Vưu Nhân bệ hạ đã qua đời rồi."
Bào Uy Nhĩ ngạc nhiên nhìn Sở Thiên, tiếp tục nói: "Ý ban đầu của phụ hoàng, là truyền thần lực và Thần Cách cho ta, nhưng sau khi ta tiếp nhận thần lực trước thì không thể nào kế thừa được Thần Cách, hơn nữa lúc đó ta chỉ là Hạ Vị Thần, mãi đến một nghìn năm sau, khi thăng cấp lên làm Thượng Vị Thần mới có thể sử dụng luồng sức mạnh này."
Sở Thiên thầm tặc lưỡi, thật không biết Bào Uy Nhĩ đã sống một nghìn năm này thế nào, cơ thể chỉ là tầng thứ ba lại dùng thần lực tầng thứ bảy, e rằng một nghìn năm ấy, nàng ta đều phải nghĩ cách làm thế nào để không bị thần lực dư thừa ấy làm cho nổ tung.
"Hiện nay bản thân ta đã là thượng vị thần đỉnh phong, nhưng có thể mượn sức mạnh của Thần Vương, trên đại lục đương nhiên là không có kẻ địch, có điều cái giá phải trả là mãi mãi không thể thăng cấp làm Chủ Thần!"
"Chuyện này là tại sao?" Sở Thiên vừa hỏi dứt lời thì lại gật đầu, "Ta hiểu rồi!"
Tình hình của Bào Uy Nhĩ hiện nay, chính là một chiếc xe thể thao có động lực tên lửa, với tốc độ bắn tóe ra lửa ấy, nhưng máy phát động của nàng ta và thân xe vốn chẳng thể nào trọng tải được luồng sức mạnh ấy, đã đến bờ vực mong manh của sự phát nổ, tuy rằng nàng ta dựa vào thiên tư vạn năm khó gặp mà thăng cấp cho thân xe và máy phát động lên tầng thứ năm, nhưng lại vẫn không dám thăng cấp tiếp, bởi vì hai linh kiện quá yếu kia không chịu được lực phản chấn khi thăng cấp, nên đành phải nhờ Sở Thiên thay cho nàng một bộ Thần Cách.
Vấn đề duy nhất hiện tại, chính là sau khi Bào Uy Nhĩ có thần lực tầng thứ bảy, tại sao lại không thể tiếp nhận Thần Cách tầng thứ sáu!
Sở Thiên ngồi trên ghế lặng lẽ suy nghĩ, theo nghiên cứu của mình, máu của Bào Uy Nhĩ và Vưu Nhân là giống nhau, thực chất không thể nào cản trở việc nàng ấy tiếp nhận Thần Cách, thân thể? Không thể nào, một con Tiểu Hùng Miêu ngu ngơ như Khách Thu Sa mà còn có thể tiếp nhận Thần Cách của nữ thần Tự Nhiên, vậy thì việc cơ thể của Bào Uy Nhĩ tiếp nhận Thần Cách của Vưu Nhân cũng không có gì đáng ngại, xem ra vấn đề duy nhất chính là nằm ở tinh hạch!
"Bệ hạ, thừa tướng La Đức Mạn đã nhắc qua Chủ Thần có hai dạng, và Vưu Nhân bệ hạ là Chủ Thần về linh hồn, chuyện này có gì khác nhau sao?"
"Trở thành Chủ Thần có hai con đường, thứ nhất là lý giải quy tắc nguyên tố đến cực điểm, dạng này gọi là Chủ Thần nguyên tố, một loại khác là dựa vào sức mạnh linh hồn để thăng cấp, cái này ta không rõ lắm, chỉ biết Chủ Thần linh hồn mới có thể thăng cấp làm Thần Vương."
Sở Thiên lại hỏi: "Tinh hạch của hai dạng Chủ Thần này có gì khác nhau?"
"Tinh hạch của Chủ Thần nguyên tố và thần tộc bình thường không có gì khác, chỉ là mạnh hơn thôi, còn Chủ Thần linh hồn… Nghe nói linh hồn chính là tinh hạch của họ!"
Sở Thiên cảm thấy chán nản, liên quan đến linh hồn, một bác sỹ thú y như hắn cũng không có cách nào. Có điều hắn đã hiểu ra một số chuyện, "Ta biết tại sao người không thể tiếp nhận được Thần Cách tầng thứ sáu rồi, bởi vì bước đầu trong quá trình tiếp nhận Thần Cách, chính là để Thần Cách hấp thu vào cơ thể, sau đó dùng tinh hạch hấp thu sức mạnh trong đó, rồi lại dùng để cải tạo cơ thể, trong tinh hạch của người hiện nay có thần lực tầng thứ bảy, sức mạnh Thần Cách tầng thứ sáu dĩ nhiên không thể đi vào tinh hạch, cũng vì thế mà người không thể hấp thu được."
"Vậy ngươi có cách nào để ta hấp thu Thần Cách không?"
"Có lẽ là được, có điều rất mạo hiểm!" Sở Thiên đứng dậy, giải thích: "Trong tinh hạch của người bây giờ có thần lực tầng thứ bảy, chỉ cần chia tinh hạch của người ra làm hai phần, một phần giữ thần lực tầng thứ bảy, một phần khác vẫn là đẳng cấp Thượng Vị Thần, chuyện này có thể khiến tinh hạch của Thượng Vị Thần hấp thu Thần Cách cùng cấp, sau đó lại dung hợp hai tinh hạch lại với nhau!"
"Hừ! Tinh hạch cũng có thể chia ra sao? Nói bậy!" La Đức Mạn khiển trách Sở Thiên, Mỹ Nhân Ngư cũng khẽ lắc đầu cười, không tin vào lời nói của Sở Thiên.
Sở Thiên nheo mắt cười, "Các ngươi không biết, không có nghĩa ta không làm được!"
Phẫu thuật hai tầng tinh hạch, Sở Thiên đã từng làm qua một lần ở trên người Lỗ Tây Nạp, lần này chẳng qua chỉ là đổi đối tượng thành Mỹ Nhân Ngư mà thôi.
"Được, ta chấp nhận!" Bào Uy Nhĩ vung tay thị ý La Đức Mạn nín miệng lại, lạnh lùng nói: "Thúc thúc, chỉ có thăng cấp thành Chủ Thần, ta mới có thể hoàn toàn điều khiển được sức mạnh Thần Vương… Mới có thể giết Tư Đặc Ân! Phất Lạp Địch Nặc, hiện giờ ngươi hãy thay Thần Cách cho ta!"
Sở Thiên cũng không chần chừ, bàn phẫu thuật ngay lập tức được dựng lên, sau đó nghiêm nghị nói: "Biến về bản thể, rồi cởi y phục ra!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.