"Ngươi cần máu của ta mới có thể chữa trị cho A Lan Đức?" Dáng điệu mỹ nhân ngư chau mày trầm tư thật sư rất thu hút người, cho dù là Anh Cách Lạp Mỗ phía sau Sở Thiên, Thực Thần Cách Lý Phân cũng đôi chút không dám nhìn trực diện, nhưng Sở Thiên thì vẫn tủm tỉm cười nhìn nàng, một chút suy nghĩ khác hắn cũng không có, tên thần côn này cũng chỉ có điểm tốt này, chưa từng vì sắc đẹp mà phạm sai lầm.
A Mạt Kỳ cũng đang nhìn chằm chằm vào Bào Uy Nhĩ, có điều trong ánh mắt hắn toàn là địch ý.
Sở Thiên nheo mắt nhìn, dao phẫu thuật trong tay không ngừng xoay tròn ở đầu ngón tay, giống như đang đang chơi trò với cái bật lửa vậy.
"Tại sao nhất định cần máu của ta?" Bào Uy Nhĩ khẽ vỗ vào tiểu Sở Viêm trong lòng mình hỏi.
"Đây là bí mật nhỏ của thuật Thượng Cổ Tế Tự! Thứ lỗi không thể phụng cáo được!" Sở Thiên khẽ gạt dao phẫu thuật trong tay, phủi lên pháp bào của mình, bộ dạng như không có chuyện gì nói: "Bệ hạ có thể suy nghĩ một thời gian, không cần gấp, chỉ cần phần đầu của A Lan Đức miện hạ vẫn còn, ta dám bảo đảm hắn không chết!"
Nói rồi, Sở Thiên khẽ gật đầu thị ý, đỡ lấy tay của hai vị phu nhân, xoay người cáo lui, "Cả đường mệt nhọc, ta sắp phải làm bữa tối cho hai phu nhân của ta rồi, bệ hạ cứ từ từ suy nghĩ, cáo từ!"
Sở Thiên làm cơm cho vợ? A Cổ Lạp Long Hoàng, Bố Lôi Trạch Vũ Vương mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-thu-y/1640771/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.