Trên trời có thể trồng cây? Sở Thiên không tin tưởng lắm, lệnh cho A Mạt Kỳ giữ lấy Tiểu Hùng Miêu, tự mình ôm con trai cùng bay lên trên cao, hắn muốn nhìn tận mắt.
Men theo tòa tháp cao, Sở Thiên đi thẳng lên trên, cuối cùng trên độ cao hàng vạn thước có thể nhìn thấy toàn cảnh rừng cây.
Giống như một hòn đảo bị lật ngược, trên những hòn đảo này mọc đầy những cây lớn xuyên thẳng lên không trung, dưới phiến cây là một vùng đất bằng phẳng, lặng lẽ lơ lửng giữa không trung. Ngọn tháp bị tổn hại xuyên qua vùng đảo lơ lửng giữa trời, miệng tháp đôi chỗ bị thủng lộ ra bên trong. Nhìn thoáng một lượt lên trên, thì thấy thực sự có khí phái cao quý của công tước, hoàn toàn không giống với bộ dạng gia đình nào đó đến Bố Lôi Trạch kiếm ăn lúc trước.
Từ trên không trung từ từ hạ xuống, Thác Mã Tư thân thiết đi lên nghênh đón, dùng nghi thức quý tộc ngang hàng mỉm cười khom lưng hành lễ, sau đó nắm tay Sở Thiên, vui mừng giống như nhìn thấy người thân vậy, "Thân gia, Sao ngài lại có thời gian rảnh đến đây thăm ta vậy? Cách Lạp Tư, mau lại đây gặp thân vương Phất Lạp Địch Nặc các hạ!"
Tuy rất không muốn, nhưng trở ngại thân phận, gã công tử trẻ tuổi kia vẫn cung kính hướng về phía Sở Thiên.
Nhân lúc đáp lễ, Sở Thiên liền thay đổi cách nghĩ, lẽ nào đây là địa bàn của Thác Mã Tư? Nhưng chẳng phải là Cáp Đạt Uy nên đưa mình và A Mạt Kỳ đến nơi có thần lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-thu-y/1640747/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.