Thoát khỏi lưng núi có máu Long Hoàng bao quanh, Sở Thiên cảm thấy rõ ràng nhiệt độ đang giảm xuống.
Lấy thêm y phục khoác lên người Mặc Phỉ Đặc, Sở Thiên vẫy tay với Hi Nhĩ đang ở trên một con bạch điêu khác.
"Điện hạ, có chuyện gì vậy?" Hi Nhĩ vỗ vào bạch điêu, bay đến bên cạnh Sở Thiên.
"Ta muốn hỏi một chút, khi ngươi tới đây, có nhìn thấy một thiếu niên vóc người rất cao, mắt hắn nhìn không được tốt lắm, không nhìn rõ vật gì."
Sở Thiên vẫn còn nhớ chuyện lừa phỉnh La Tân về, tạm không nói thực lực của La Tân, chỉ dựa vào tài nấu nướng tài tình của hắn, cũng đủ để Sở đại thiếu gia hạ quyết tâm lừa hắn về nhà rồi.
"Ta không gặp." Hi Nhĩ nghiêng đầu, hét lớn với một đội bạch điêu: "Các ngươi có nhìn thấy người nào như vậy ở gần đây không!"
Bạch điêu ríu rít lắc đầu.
"Điện hạ, người đó là bạn ngài sao?" Hi Nhĩ vừa cười vừa nói, "Nếu điện hạ cần, một trăm vạn kim tệ! Chỉ cần một trăm vạn kim tệ, ta có thể giúp ngài tìm khắp sông băng này!"
Sở Thiên tặc lưỡi, cười nói: "Được, có điều trước khi ta gặp thương đội của gia tộc Phan Mạt Tư phải tìm thấy hắn."
"Chấp nhận!" Hi Nhĩ gọi một con bạch điêu, ghé tai dặn dò vài câu, sau đó con bạch điêu rời khỏi đội ngũ, bay về ngọn núi tuyết ở chỗ không xa.
Hi Nhĩ nói: "Ha ha, điện hạ yên tâm, ở trên sông băng này, không có người nào mà ta không tìm được!"
"Ồ? Lẽ nào ngươi là chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-thu-y/1640574/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.