Ầm!!!
Đợi đến khi khổng lồ quang trụ tan đi, mặt nước dậy sóng ầm ầm theo sau khổng lồ kim loại thân hình máy móc phá nước mà ra.
Ngồi trong buồng lái Vandel lúc này chật vật không thôi, đầu tóc rối loạn tung bay, mặt đẹp tối đen dữ tợn như muốn giết người ánh mắt nhìn chăm chú vào phi hành trên không trung Anh Kiệt.
“Ngươi biết không, có một điều mà ta quên nói cho ngươi.”
Cảm thấy lúc này hơi nhàm chán, Anh Kiệt quyết định giải trí với đối phương một chút.
“Điều gì?”
Vandel nhìn trên màn hình hệ thống báo cáo đang 70% … 71% … 72% đang nạp, cần thêm một chút thời gian nữa mới có thể phục hồi lại hệ thống phòng thủ của người máy, đang rất cần thời gian Vandel không ngại nhiều chuyện với ả Kthanid này một chút, nàng nói.
“Nhớ cái lúc mà ta nói không? Cái mà ngươi là loại người không có tham vọng gì cái đó đó?”
“Thế thì sao?”
“Việc đó không khỏi làm ta nhớ tới con chó mà ta đang nuôi ở nhà , nó rất ngoan, nghe lời quan trọng nhất là, nó trung thành.”
Vandel không khỏi nhíu mày.
“Và tất cả những gì ta cần làm, là cho nó ăn no thỉnh thoảng khen khen nó, chỉ có nhiêu đó thôi, chỉ nhận được một lời khen nhỏ bé không đáng một đồng đó mà thôi, mà nó một cách ngu xuẩn vui mừng khôn xiết.”
“Ta đặc tên cho nó là Zinogre và đó là tên của một con rồng, một con rất là hùng dũng con rồng.”
“Nhưng giờ nghĩ lại thì, lấy tên một con rồng đặt cho một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-thien-anh-hung-ca-cua-nguoi-va-than/773459/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.