Ba năm sau.
Ở vòng ngoài dãy núi U Minh, ba nhà thám hiểm ngồi bệt trên đất gặm lương khô thiếu mùi vị.
Một kiếm sĩ uống ngụm nước suối chịu không được đề nghị, “Ở gần dãy núi U Minh có một thị trấn nhỏ tên Clayton, nghe nói đồ ăn ở đó ngon nhất thiên hạ! Hay là trên đường quay về, chúng ta ghé qua nhìn thử nhỉ?”
Pháp sư nhếch miệng tức giận bảo, “Thị trấn nhỏ cái gì chứ? Ai cũng nói, tuy Clayton không lớn, nhưng còn thịnh vượng phát đạt hơn cả vương đô đấy!”
“Tôi từng đi qua một lần rồi, toàn là người không hà, đi là đụng.”
“Nhưng mà đồ ăn thì quá là ngon! Gà hoàng kim, bánh mì nhân, kem ly, Cocacola, còn hai món mới ra là cánh gà mật ong, đùi gà Orléans nữa.”
Nói tới đây, nước miếng chảy ra, càng làm cho bánh mì trên tay càng thêm nhạt nhẽo.
“Thật không?” Kiếm sĩ như tìm được tri kỷ, hưng phấn nói, “Dù sao công việc cũng đã xong, giờ còn sớm, chúng ta mau đi dạo một vòng, ăn chút đồ ngon đi.”
“Ngày nào cũng mạo hiểm tính mạng làm việc nguy hiểm, thời gian này đúng là đuối sức lắm rồi.”
Pháp sư cân nhắc một chút, cuối cùng cũng bị đồ ăn ngon dụ dỗ, “Ta cũng đi.”
Còn một đồng bọn của bọn họ chẳng nói chẳng rằng gì cả, sau khi nuốt xong miếng bánh mì, “Mấy người đi dạo đi, ta không đi đâu. Mai còn phải dậy sớm, ta nghĩ sẽ tìm khách sạn để nghỉ ngơi.”
“Cậu chưa ăn qua, căn bản không biết đồ ăn Clayton ngon thế nào!” Kiếm sĩ nói những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-linh-chu-sinh-hoat/4603159/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.