Gia hỏa trước nhất đề nghị không nhịn được nói, “Cũng không phải là sống không kiên nhẫn muốn tìm chết! Đương nhiên là có nắm chắc mới có thể tìm các anh.”
“Biện pháp gì?” Một người khác truy vấn.
Người kia khặc khặc cười một tiếng, nói lại là, “Không thích lẫn vào chuyện này, có thể rời đi. Nói xấu trước, ai dám tiết lộ tiếng gió, tôi tuyệt đối không tha cho hắn.”
“Sẽ không nói ra.” Người thám hiểm duy nhất cầm ý kiến phản đối bĩu môi, “Nói ra liền không nhìn thấy các người bị đánh.”
Nói xong, hắn không có chút nào lưu luyến quay người rời đi.
Những người khác bị nói trong lòng sợ hãi, nửa ngày không quyết định chắc chắn được.
“Các người thì sao? Nói thế nào?” Tiếng khàn khàn, từng bước ép sát, chẳng khác nào rắn độc phun nọc.
Suy nghĩ hồi lâu, lại một người lựa chọn rời khỏi. Trước khi đi, hắn thuyết phục những người khác, “Mặc kệ chuyện này có thành hay không, cuối cùng người tham dự đều sẽ mất đi thân phận lĩnh dân, cần gì chứ?”
“Tôi cảm thấy Clayton rất tốt. Phàm là có tay có chân, đều có thể tìm được việc làm. Lại nói mức thuế thấp, tương lai con cái còn có thể tiến vào học viện Alice học tập, phúc lợi coi như không tệ.”
“Vì chút chuyện không bóng dáng mà từ bỏ sinh hoạt an ổn, không đáng.”
Cái này vừa nói, mấy người đi theo.
Thế là đến cuối cùng, người đề nghị lẻ loi trơ trọi đứng trong góc khuất, không người để ý. Dưới áo choàng, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, trông rất đẹp mắt.
“Một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-linh-chu-sinh-hoat/4603133/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.