Đưa xong bữa tối cuối cùng, tinh thần Alice sảng khoái, quay về Clayton.
Cô đi dạo một vòng quanh các cửa hàng dưới danh nghĩa của mình, thấy mỗi cái đều làm ăn khấm khá, đông khách, đúng là đáng mỉm cười thỏa mãn.
“Đại nhân Alice.” Thỉnh thoảng có người trên đường lại tới chào hỏi cô.
“Chào mọi người.” Alice gật đầu đáp lại.
Gió thổi nhè nhẹ mát mẻ thoải mái.
Alice vừa đi vừa tính xem sắp tới sẽ làm gì.
Vốn dĩ cô muốn mở một cái khách sạn, dưới nền vẽ ma pháp trận, làm cho khách nghỉ an bình chìm vào mộng đẹp, tỉnh dậy thể lực hồi phục rất nhanh. Chỉ là đồ ăn ở cửa hàng thực phẩm đã có công hiệu này, nên khách sạn dường như không cần lắm.
Nên cô tính mở một cửa hàng trang sức, chuyên bán trang bị ma pháp.
Nhưng mà tìm đâu ra nhân công bây giờ? Tất cả sản phẩm cũng không thể nào do mình tự tay chế được.
Tương tự, cửa hàng dược phẩm cũng muốn mở. Nhưng không có nhân công, chỉ dựa vào mình cô, tha hồ mà làm việc chết mệt ở phòng thí nghiệm.
“Khó trách sao người ta nói, tài nguyên quý hiếm nhất vẫn là nhân tài.” Alice thở dài.
Thỏa thuận đã đến hạn, rốt cục không được ăn ngon nữa rồi.
Noah ngồi thức nguyên đêm, không thấy buồn ngủ chút nào.
Sáng hôm sau, khi mặt trời chiếu vào phòng. Anh không nhịn được nữa, đột ngột đứng dậy, dịch chuyển tới Clayton.
“Sandwich mới ra lò, tươi ngon nóng hổi đây!”
“Bánh thịt! Bánh thịt ngon đây!”
“Bánh mì phô mai thơm ngào ngạt đây, đừng ai bỏ lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-linh-chu-sinh-hoat/4603129/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.