Edit: Nayuki
Beta: Sakura
Trước đấy, tuy có nhiều người hỏi, nhưng người thực sự mua cũng không có.
Vất vả lắm mới bán được lần đầu, lại bán được một số lớn, Hunter mừng rỡ. Anh ta thu tiền rồi vội vàng gói kỹ sandwich cho khách.
Martin cầm một cái sandwich cắn ngay, ánh mắt sáng rực, “Đúng là vị này rồi, cám ơn nhiều!”
Nói xong chạy vội tới võ đài cũng không hề ngoái lại.
Còn việc “giá bán cao hơn ở Clayton rất nhiều” cậu ta cũng không để tâm tí nào, có ăn là đã không tệ rồi. Có người chuyển hàng, phí bỏ ra nhiêu đây có là bao.
Thấy người xem xì xào bàn tán, “Tên kia là tay trong à? Làm gì mua một phái mười cái lận?”
“Sandwich không chỉ ngon mà còn có thể hồi phục thể lực nhanh. Chỉ bán có giá 50 đồng, lừa đảo à?”
“Tôi nghĩ giá này rẻ quá sức rồi.”
Hunter, “…”
Sợ không bán được, việc kinh doanh không thuận lợi là tại anh ta không nhẫn tâm bán giá một đồng bạc hay sao? Hunter ngẩn người, thì có một tiếng nói lạnh lùng vang lên giữa đám đông, “Cho ta một cái sandwich.”
Xung quanh ngay lập tức im phăng phắc. Đám người đứng xem nín thở, không dám hó hé gì cả, dường như sợ quấy rầy người đó.
Chuyện gì xảy ra vậy? Hunter không hiểu nổi, lặng lẽ quan sát.
Người tới là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, tóc xanh đậm, mắt vàng nhạt, mặt không cảm xúc, nhìn rất lạnh lùng.
Vừa nhìn vào ánh mắt ấy trong tích tắc, Hunter nổi hết da gà, không kiềm chế được mà rùng mình một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-linh-chu-sinh-hoat/4603068/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.