Edit: Hana
Beta: Sakura
Bên trong tiệm tạp hóa, Wilson đang điều chế thuốc trị thương.
Cửa “Bang ” bỗng chốc bị phá tan, mấy thanh niên xông vào, lớn tiếng nói “Ở đây có Dược tề sư không? Xin hãy cứu đứa trẻ này.”
Wilson nhìn lướt qua, người bị thương là một người trẻ hơn hai mươi tuổi. Vết thương trí mạng ở cổ, phần bụng, ngay cả trên lưng cũng có mấy vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra bên ngoài.
Anh lắc đầu tiếc nuối nói “Vết thương quá nghiêm trọng, tôi không thể trị hết được.”
“Chúng tôi đã dùng hết dược tề khôi phục mang theo, nơi này còn có không?” Một người vội vàng hỏi thăm.
Wilson trả lời “Tôi không thể chế được dược tề khôi phục, trong tiệm cũng không còn hàng tồn.”
Vừa nói vừa suy nghĩ, những người này có vẻ là người nơi khác. Nếu như ở trấn Clayton lâu sẽ không hỏi những vấn đề này.
Vành mắt một người trong đó đỏ bừng, gần như không thể khống chế nổi tính tình của mình. Anh ta bước nhanh về phía trước, lập tức nắm chặt lấy cổ áo Wilson, giọng điệu nghẹn ngào, “Không có dược tề khôi phục, cũng không thể trị liệu, còn làm Dược tề sư gì.”
Wilson không khỏi cảm thấy ủy khuất, “Clayton vốn chính là một trấn nhỏ, người dân chỉ bị vết thương nhẹ. Đối với vết thương nhỏ, dùng thuốc trị thương, cầm máu là được rồi…”
Thấy đối phương biểu lộ ra ý không tốt, anh lý trí mở miệng, tạm dừng tranh luận.
Đám người nghị luận ầm ĩ, “Trên trấn còn có Dược tề sư chứ?”
“Không còn có Dược tề sư khác sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-linh-chu-sinh-hoat/4603058/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.