-“Công pháp của anh thật sự là Hoàng cấp?”-Thấy Vân Vận đã đi xa, Cơ Diễm xuất hiện cạnh Vô Tà lên tiếng hỏi. -“Tất nhiên là không phải rồi, nếu Hoàng cấp sao có thể hấp thụ dị hỏa rồi cứu Thanh Nhi cơ chứ.”-Vô Tà tỏ ra cực kỳ thành thật. -“Vậy ra anh nói với Vân Vận là?” -“Anh chém gió thôi. Theo lý thuyết điều anh nói là đúng nhưng thực tế ai dám thử?”-Vô Tà nhún vai nói-“Cho dù em biết cái lý thuyết đó, em cũng dám bỏ tu luyện công pháp Thiên cấp đi tìm một công pháp phù hợp sao?” -“Vậy chuyện đấu khí của em bài xích của Vân Vận mà lại phù hợp với anh là sao?”-Thanh Nhi lên tiếng hỏi, nếu lời giải thích lúc đó là sai vậy nguyên nhân thật sự là gì. -“Do công pháp của anh khá đặc biệt thôi.”-Vô Tà nghĩ ngợi một chút-“Coi như là tà công đi, hấp thu được bất cứ loại năng lượng nào, nên có thể phù hợp với mọi loại công pháp.” -“Vậy sao anh có thể tu luyện được, chẳng phải anh giải thích đạo tâm và ý trí công pháp khác nhau không thể tu luyện thành công sao?”-Cơ Diễm càng lúc càng thấy Vô Tà giảng giải với Vân Vận càng có điểm sai sót. -“Anh chỉ nói là coi như tà công thôi mà chứ có phải thực sự là tà công đâu. Nói thế cho dễ hình dung một chút thôi. Với lại thế gian vô số người, lý thuyết anh nói chỉ áp dụng những người bình thường chứ không áp dụng được lên những người khác thường. Chẳng hạn như Thanh Nhi, Uyển Nhi song hồn nhất thể.”-Vô Tà chỉ qua Thanh Nhi-“Nàng có thể luyện song song hai loại công pháp.” -“Vậy anh thì sao?” -“Công pháp anh là đặc biệt còn anh thì không... À nói nhầm rồi, anh thuộc dạng đặc biệt.”-Vô Tà nói nửa câu liền tự phản đối. -“Anh là trường hợp nào, có giống Thanh Nhi, Uyển Nhi không?”-Cơ Diễm mong chờ nói. -“Đẹp trai, đặc biệt rất là đẹp trai. Ây zà, biết là sao được chỉ trách ta quá đẹp trai tuấn tú mà thôi.”-Vô Tà lập tức tạo dáng để phô ra vẻ đẹp trai hiếm có khó tìm ngàn vạn dặm chọn một của mình. Bỗng Diễm kiếm dưới chân rung mạnh một cái làm hắn hú tim, vội chỉnh lại tư thế, đang trên cao và hắn méo có biết bay nha. -“Quả nhiên đẹp trai đến mức khiến mỹ nhân phải ghen tị. Cơ Diễm nếu em nghiêng đi là đồng tình, bay tiếp là đồng ý, dừng lại là không phản đối.”-Vô Tà nhanh chóng chặn hết đường lui của Cơ Diễm. -“Anh...anh, không nói với anh nữa. Thanh Nhi, Tuyết muội đừng để ý tới hắn ta nữa.”-Cơ Diễm quả nhiên không biết phản ứng thế nào chỉ có thể giận dỗi nói, lúc trước nàng toàn là trêu chọc người khác nay bị một tên mặt dày hơn tường thành nói cho á khẩu. ... ... -“Diễm nhi, Tuyết nhi, hai em biết mình sẽ bị song kiếm này hút vào hay sao mà lại có nhiều đồ đạc trong đó thế?”-Vô Tà thắc mắc điều này bấy lâu, nhân lúc trên đường bay rảnh rỗi không có việc gì làm liền lấy hết đồ trong Diễm kiếm và Tuyết kiếm ra mà kiểm kiểm tra. -“Ai biết đâu, em không có truyền nhân, không có gia tộc thì tài sản mang hết trên người là đúng rồi, lúc bị hút vào nhẫn trữ vật các thứ đều bị hút vào theo chỉ có cơ thể bị vỡ vụn mà thôi. À, mà mấy viên đan đó anh chưa dùng được đâu, phải ít nhất đạt Bán Thánh may ra có thể dùng.”-Cơ Diễm đang giải thích thì thấy Vô Tà trên tay cầm mấy lọ đan dược liền nhắc nhở. -“Sao không có dược liệu? Em là luyện dược sư mà.”-Vô Tà chỉ thấy đan dược mà không thấy dược liệu liền thắc mắc. -“Cần gĩ trữ dược liệu cơ chứ, kẻ nào tới luyện đan liền đưa dược liệu ra không có thì lăn. Mà em thì không thu dược liệu chỉ thu đồ vật cổ quái, vũ khí, điển tịch, công pháp làm đồ trao đổi.” -“Em lấy vũ khí làm gì cơ chứ? Mà tích trữ nhiều vũ khí thế này không lấy ra cho anh.”-Vô Tà cầm mấy món lên quan sát, rồi lựa ra cho chính mình mấy thứ gồm chiếc mặt nạ lúc trước Cơ Diễm đưa hắn, một bộ quyền, một bộ gồm 108 thanh tiểu kỳ. -“Anh lấy bộ tiểu kỳ này làm gì?”-Dao Tuyết thắc mắc. -“Hửm, anh nhớ là để em coi về trận pháp rồi mà.”-Vô Tà ngạc nhiên-“Mấy tiểu kỳ này chỉnh sửa một chút liền có thể vận dụng mà kết trận rồi.” -“Ừ nhỉ.”-Dao Tuyết mới chợt nhớ ra điều đó-“Lúc trước chủ nhân cũ của bộ tiểu kỳ này chủ yếu là để đánh dấu nơi hắn đi qua, ừm, một tên trộm.” -“Còn có thể loại này nữa.” -“Chiếc mặt nạ này cũng là của hắn, chủ yếu là để che lấp sự hiện diện, ngoại trừ Tuyết tỷ ra thì không ai phát hiện hắn cả. Tới vô ảnh đi vô tung.”-Dao Tuyết chỉ chiếc mặt nạ trên tay Vô Tà mà nói. -“Vậy ra là hàng tốt. Dùng thế nào đây?”-Vô Tà đeo lên mặt, không cảm thấy có gì xảy ra cả. -“Truyền đấu khí vào là có thể dùng.” -“Ừm!”-Vô Tà truyền đấu khí vào rồi cảm giác da mặt ngứa ngáy, chiếc mặt nạ cứ thế nhập vào mặt hắn không để lại chút giấu vết nào. -“Trừ khi anh muốn gỡ ra bằng không không ai có thể gỡ ra được kể cả khi anh đã chết. Hắn ngông cuồng nhảy vào bẫy của em và thế là phải nước mắt ngắn nước mắt dài giao ra đồ vật yêu thích.”-Cơ Diễm nhớ lại mà cảm thấy đầy tự hào trước chiến tích năm đó. -“Rồi, biết em giỏi rồi, chuyện cả mười vạn năm trước còn tự hào cái gì nữa không biết.”-Vô Tà lên tiếng cắt đứt hồi tưởng chiến thắng oanh liệt của Cơ Diễm. -“Đúng rồi ngoài chiếc mặt nạ đó ra em còn lấy được của hắn một môn thân pháp đấu kỹ tốt nữa.”-Cơ Diễm chợt nhớ ra bắt đầu hạ xuống gần đống trục quyển mà từ trong lựa ra một hắc sắc trục quyển. -“Thân pháp của siêu trộm sao? Nghe có vẻ hay đấy.” -“Quỷ Ảnh, luyện thêm môn thân pháp này và thêm chiếc mặt nạ nữa thì chính thức có thể tới vô ảnh đi vô tung. Chiếc mặt nạ che giấu khí tức có thể che giấu cảm giác được của cường giả còn thân pháp có thể trở nên vô hình trong mắt người khác. Lần đó nếu không phải hắn ngu người thách thức em, một luyện đan sư với linh hồn cường đại thì hắn cũng không thua được.” -“Thế mà lúc trước không lấy ra cho anh luyện.”-Vô Tà nhận lấy trục quyển, vừa mở ra một luồn kí ức nhập thẳng vào hắn. -“Đừng sợ, thủ đoạn của Đấu Đế lúc tọa trục quyển mà thôi.”-Cơ Diễm lên tiếng vội nói. -“Sao lại sợ? Thứ anh không sợ nhất là thứ nhập vào người.”-Vô Tà nhún vai nói, đúng vậy chỉ cần nhập vào người hắn thì khỏi ra đi, hắn vận chuyển Vô Danh công pháp là có thể lập tức hấp thụ. Trong đầu hắn lúc này nhiều hơn một bộ thân pháp đấu kỹ cả khẩu quyết và cách tu luyện. -“Ừ nhỉ.”-Cơ Diễm chợt nhớ đến thân pháp quỷ dị thần bí của Vô Tà tu luyện. -“Quả là môn thân pháp thần kỳ.”-Vô Tà cảm thán nói, hắn đang chìm vào thân pháp đấu kỹ vừa nhận được, một môn Thiên cấp đấu kỹ nhưng không quá yêu cầu khắt khe về cấp độ để tu luyện nên Vô Tà hắn cũng có thể tu luyện được môn thân pháp này. -“Tà ca sao lại ngồi im không luyện tập luôn? Một môn đấu kỹ đâu thể giống công pháp.”-Thanh Nhi thắc mắc, nàng lúc tập luyện môn đấu kỹ nào liền phải tập luyện mới có thể nắm giữ. -“Ta cũng không ngờ Tà ca đạt được cấp độ này rồi. Sau khi hắn tỉnh lại tốc độ tu luyện môn đấu kỹ này nhanh hơn gấp nhiều lần.”-Dao Tuyết lên tiếng giải thích-“Hắn hiện tại liên tục suy diễn và mô phỏng lại môn thân pháp này, lúc ta đạt Đấu Tôn liền mới có thể sử dụng được cách thức tu luyện này.” -“Đúng là vậy.”-Cơ Diễm gật nhẹ đầu, Vô Tà càng lúc càng làm nàng cảm thấy nhìn không thấu, vượt qua suy đoán của nàng. -“Chúng ta tạm thời yên tĩnh chớ làm phiền hắn tu luyện, chắc phải mất một thời gian dài mới hoàn tất.” ... ... ... Chúc mừng Cơ Diễm lại một lần nữa đoán chệch lếch, hắn ngồi yên đúng hai ngày liền tỉnh lại vừa vặn tới được Thạch Mạc thành. -“Mấy đứa trở về rồi sao?”-Anna (mẫu thân của Tiêu Thanh Nhi, Tiêu Uyển Nhi đồng thời là nữ vương Medusa hiện nay) xuất hiện trước mặt nhóm Vô Tà. -“Mẹ!”-Thanh Nhi cười vui vẻ tiến lại cạnh mẫu thân mình. -“Tiểu Tà, con có gì muốn nói không?”-Anna nhìn thẳng vào Vô Tà. -“Bá mẫu ở đây vậy tức là có một tên Đấu Vương cường giả trở lên tiến tới, mà chắc Đấu Hoàng là hết chứ nếu không bá mẫu đã không có ở đây là một đường truy theo tên cường giả đó rồi.”-Vô Tà lập tức nói, vì có một siêu cấp cường giả ở sa mạc tọa trấn nên hắn mới dám để Thanh Lân lại đây mà cùng Thanh Nhi thẳng tiến Diêm thành. -“Mọi thứ đều nằm trong tính toán của con rồi sao? Ừm, đúng là thế, một tên Đấu Hoàng liền tới ngay khi bọn con đi không lâu.”-Anna gật đầu cười, mọi chuyện đúng như Vô Tà dự đoán-“Ta có phong ấn thực lực của ả ta lại, các ngươi muốn xử lý sao thì xử lý. Mà tiểu cô nương đó sao ta có cảm giác thân thuộc.” -“Nàng là một con lai nửa xà nhân nửa nhân loại, mà dòng máu xà nhân của nàng là dòng máu xà nhân vương.”-Vô Tà cũng không giấu diếm làm gì, vì hắn, Cơ Diễm và Dao Tuyết đã bàn với nhau để nàng tới xà nhân tộc tu luyện. -“Để nàng tới xà nhân tộc tu luyện đi. Nàng đã mất cả cha lẫn mẹ, ta muốn nhận nàng làm con nuôi.”-Anna lên tiếng đề nghị-“Ta thấy nàng thật dễ thương và ngoan ngoãn.” -“Chuyện để nàng tới xà nhân tộc, cháu cũng đã quyết định như thế chỉ là chuyện bá mẫu thu nàng làm con nuôi phải hỏi qua ý kiến của nàng đã, cháu không thể thay nàng được chuyện này.” -“Ừm, vậy là tốt rồi, ta cũng đã nhận nàng làm con nuôi và nàng đã đầu ý.” -“Thế bá mẫu hỏi cháu làm gì nữa. Nếu cháu phản đối thì sao?”-Vô Tà cười khổ nói, quyết định xong hết còn hỏi làm gì nữa. -“Thì tất nhiên phản đối vô hiệu lực và được coi như là đồng ý.”-Anna đầy bình thản nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]