Lẽ ra nhân quả của Lâm Bạch và Vạn Nhật Thần Quốc đã sớm kết thúc, nhưng tâm kết của hắn vẫn chưa gỡ hắn há để mọi chuyện kết thúc như vậy.
Bây giờ ở trên Nguyệt Quang đảo là một mảnh nhộn nhịp.
Do Lâm Bạch là người thi pháp nên đám cường giả Thượng Cổ không thể cách Lâm Bạch quá xa được. Mà Lâm Bạch lại muốn đề phòng Nhật Hoàng nên cũng dây dưa không giải trừ Vạn Vật Hóa Linh. Dù hắn tin Nhật Hoàng là người chữ tín nói được làm được, nhưng ai biết sau khi hắn bái tế Nguyệt Phi có hay không lại động thủ.
Thành ra đám cường giả Thưởng Cổ vang danh một thời chỉ có thể đứng im nhìn hai phụ tử hai người thắp nhang cúng bái trước mộ của Nguyệt Phi. Ngoài ra do Lâm Bạch cố tình áp chế nếu không đám người này đã chửi ầm lên cả rồi.
"Thật ra, ta chưa từng nói với Nguyệt Cơ ta chỉ yêu một mình nàng ấy. Cũng chưa từng nói với nàng ấy sẽ không đánh chiếm Nguyệt Quang quốc."
Lâm Bạch liền đáp:
"Ta biết, lúc nương ở trước Ngiệt Kính Đài ta cũng đã ở đó. Chẳng qua điều đó chỉ chứng tỏ bà ấy yêu ngài đến mê muội mà thôi. Ta còn biết khi xưa ngài phong Thái Tử cho ta chỉ để kích động nương vì nỗi thù hận trong lòng mà đánh mất lý trí đem ta giết đi, vì vậy mà ngài đỡ phải gánh một cái nhân quả giết con. Nhưng tiếc cho ngài nương đã đem ta lên núi Vô Đương đốt thành tro, khiến cho việc ngài muốn móc Huyết Nhật Thần Tâm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-kham-liem-su/773544/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.