Ngày hôm sau, khi trời vừa mới tờ mờ sáng thì trên không trung của quần đảo Phi Ngư đã lơ lửng hơn ba mươi cái phi thuyền.
Khi tất cả phi thuyền đã vào vị trí thì có một tên sĩ quan đứng ra trước mũi phi thuyền vận Linh Lực rồi hét to:
"Tất cả dân thường trên Phi Ngư quần đảo nghe đây, chúng ta cho các ngươi thời gian một nén nhang để di chuyển ra khỏi nơi cư ngụ và đi ra dọc bờ biển. Chúng ta sẽ tiến hành oanh tạc nơi này ngay sau đó, nếu còn ngoan cố không chịu đi thì đừng trách chúng ta đã không báo trước."
Toàn bộ dân cư ở trên đảo nghe vậy liền hoảng loạn, bọn họ bỏ ngay việc đang làm mà chạy thục mạng ra bờ biển. Tất cả đều hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thời gian một nén nhang nhanh chóng trôi qua. Hơn ba mươi cái phi thuyền đã bắt đầu tụ lực, từng khẩu đại pháo đã lên nòng chuẩn bị hướng thẳng mặt đất kể cả nhà cửa của người dân nơi đây mà khai hỏa.
"Dừng tay lại ! Ta đang ở đây muốn chém muốn giết thì cứ tính lên đầu của ta chớ liên lụy người dân vô tội."
"Hừ. Ngươi là Thiết Binh ?" - Tứ Hoàng Tử lúc này đã mặc giáp trụ đầy đủ đằng đằng sát khí mà hướng Thiết Binh vừa mới chui ra khỏi mặt đất mà hỏi.
"Đúng là ta." - Thiết Binh vốn có một khuôn mặt cương nghị, nay càng thêm vẻ quyết tuyệt.
"Là ngươi giết con gái của ta ?" - Tứ Hoàng Tử từ trong túi trữ vật mang ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-kham-liem-su/773498/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.