"Đó không phải là Lôi Hạc trưởng lão sao ? Không phải hắn là tu sĩ sao ? Ai có thể giết hắn ?" 
Liễu Thu Cuồng lên tiếng hỏi, nhưng không ai trả lời hắn, vì câu trả lời đã quá rõ ràng. 
Lâm Bạch chầm chậm bước vào Chánh Điện nhìn ngắm xung quanh, như thể cái đầu lâu kia không làm hắn bận tâm chút nào. 
Mấy người còn lại thấy Lâm Bạch như vậy cũng bước vào theo. Nhưng mọi người ai cũng thầm vận sẵn nội kình, nếu có bất cứ quỷ dị gì liền có thể tung ra một đòn mạnh nhất rồi bỏ chạy. 
Lâm Bạch nhìn xung quanh, hắn ngửi được trong không khí có mùi u hương nhàn nhạt. 
"Xin mời cô nương bước ra đây, chúng ta không có ác ý." 
Lâm Bạch nhìn vào cái màn che sau lưng bàn thờ, nhưng một hồi vẫn không thấy ai bước ra. 
Liễu Thu Cuồng lúc này mới lên tiếng hỏi: 
"Lâm huynh, không lẽ nơi này thật sự có nguời sống ?" 
Lâm Bạch lắc đầu. Hắn bước tới chỗ hàng bài vị, đang tính lấy một cái xuống xem thử nhưng lại bị một giọng nói ôn nhu làm ngắt quãng. 
Một thiếu nữ mặc một bộ giá y đỏ như máu từ sau màn che bước ra. Nàng không quá xinh đẹp, nhưng lại làm cho người khác cảm giác yếu đuối muốn che chở. 
"Xin mọi người mau rời xa nơi này. Ta sẽ cố gắng mở cổng ra trong một nén nhang. Xin mọi người tranh thủ thời gian mà đi ngay chớ để mình chết oan uổng." 
Nói rồi nàng lùi về sau màn biến mất. 
Mọi người nhanh chóng đuổi theo thiếu nữ, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-kham-liem-su/253005/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.