Mẹ Văn Quý lại chạy đến nhà Văn Quý nháo một trận, nói chuyện toàn lời lẽ chanh chua, nhìn Văn Quý bằng ánh mắt tràn đầy xem thường: “Mày đừng có cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, mau đi lấy gương tự soi mình xem, bị người ta dụ dỗ lại còn ngu ngốc không biết! Tốt nhất là mày đừng có quen thân gì với tên Hạ Hoa kia nữa, học tên đó cái gì không biết, đi làm trò cười cho thiên hạ, còn nữa, đừng mong rước Văn Nhã vào cửa, ta có chết cũng không đồng ý!”
Nói xong cũng mặc kệ Văn Quý phản ứng gì, như gió lốc rời đi.
Văn Quý mạc danh kỳ diệu bị mẹ hắn xem thường nhục mạ một trận, trên mặt lúc trắng lúc xanh, trong lòng nói, hắn muốn kết hôn thì cần ai quản chứ!
Trận này cãi nhau không bao lâu, Hạ Hoa liền nghe nói Tiền tiểu tử cách vách đến buôn chuyện cho đứa con lớn của mình nghe. Văn Đại Hổ lần trước thăng cấp đã biết được hồng quả của Văn Quý là thứ tốt, sau lại muốn ăn thêm nhưng không có. Hiện tại hắn biết được Hạ Hoa và Văn Quý rất thân cận, nếu như mẹ hắn tới cửa xin đồ sao tên kia có thể từ chối chứ? Cho nên hắn nhanh chóng về nhà thuyết phục mẹ hắn đến chỗ Văn Quý lấy hạt giống hồng tiêu.
“Mẹ, Văn Quý tên kia thể chất không bằng mẹ, hắn lấy mấy cái hạt giống kia làm gì, mẹ đến nói với hắn một tiếng, chắc chắn hắn sẽ đưa cho mẹ! Hồng quả hắn trồng không biết còn không, không hiểu sao hồng quả sau núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dien-vien-phong-tinh/773379/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.