Văn Quý bọn họ lúc trở về đến nhà đã thấy Văn Nhã đứng chờ trước cửa, trong tay ôm một cái bọc nhỏ.
Văn Nhã lẳng lặng đứng ở nơi đó, xinh đẹp như một đóa ngọc lan, dịu dàng cao nhã nhưng mộc mạc, duyên dáng yêu kiều, phong vận độc đáo, chỉ cần nhìn qua bất cứ ai cũng sinh hảo cảm.
Văn Quý không phải không thừa nhận Văn Nhã xuất sắc, nhưng hắn không muốn phát sinh chuyện gì với Văn Nhã.
Nhướng mày nghi hoặc nhìn hắn, “Có việc sao?”
Văn Nhã khẽ cắn môi đỏ mọng, trong mắt ánh lên sự quật cường, còn có một tia ủy khuất, làm người xung quanh ai cũng đau lòng không thôi, âm thầm trừng mắt liếc cảnh cáo Văn Quý.
Văn Quý nhíu nhíu mày, Hạ Hoa cười nói với Văn Quý, “Người ta tới tìm ngươi, trước mở cửa mời người ta vào nhà rồi nói.” Văn Quý nhìn đám người đang vây xem, tự nhiên cảm thấy thật thú vị, xấu xa cười rộ lên.
Từ Lang đen mặt, khẩn trương nhìn Văn Quý, trong lòng hắn thực sốt ruột. Lúc trước hắn từng nhìn thấy một tên á thú nhân dưới trướng thực bưu hãn cướp người yêu của một bán thú nhân kia, cho nên, đối với á thú nhân, Từ Lang nửa điểm cũng không dám coi khinh, nếu như Văn Quý…
Tay cuộn thành nắm đấm, chuyện này tuyệt đối không thể!
Vào nhà rồi, Văn Quý rót một chén nước trà pha linh tuyền đưa cho Hạ Hoa, lại rửa sạch một cái dĩa đem tiểu hồng quả lấy ra mời khách. Văn Hổ vừa thấy tiểu hồng quả, khuôn mặt ỉu xìu của thằng bé sáng hẳn lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dien-vien-phong-tinh/253061/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.