Lò rèn được nằm cách xa khu dân cư , ở gần nơi sông ngòi , vừa đảm bảo an toàn bí mật lại không gây ô nhiễm môi trường . Minh Vũ tiến vào bên trong chỉ thấy lò rèn lửa cháy rừng rực , chỉ thấy Cao Lỗ đang cùng với mấy người thợ rèn lâu năm hì hục tạo nên chiếc lò rèn truyền thống của người Lạc Việt khi xưa . Nguyên bản lò cao được đắp bằng đất cao cỡ nữa nét , bên dưới đốt lửa , bên trên bỏ kim loại như đồng thau vào nung , đợi đến khi chúng bị nung đỏ sẽ đem ra tạo hình như lưỡi cày , lưỡi liềm , giáo đồng , mác đồng , kiếm ngắn các loại...phương pháp này phức tạp mà không loại bỏ được hết tạp chất bên trong khiến thành phẩm làm ra rất dễ hỏng hóc , dù là ông tổ của luyện kim Đông Sơn như Cao Lỗ cũng không tránh khỏi điều này.
Thân là một người xuyên việt , có lợi thế về "tri thức luyện kim" sách giáo khoa lý hoá học tương lai mấy năm cấp 3 , Minh Vũ tuyệt nhiên không đồng ý với cách làm thập phần lỗ vốn thế này . Minh Vũ vội sai người đi lấy đất sét và trấu rồi "cùng" Cao Lỗ với đám thợ rèn đắp lên một chiếc lò cao hoàn toàn mới , có hệ thống thổi khí oxi được làm bằng các túi da trong quá trình đốt sinh ra nhiệt lượng lên tới 1200°c nếu được nung bằng than củi và 2300°c khi được nung bằng than đá . Cao Lỗ nhìn chiếc lò cao do Minh Vũ thiết kế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dai-viet-de-quoc/2444045/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.