Nghe được lời này, Trình Dịch Phạn mới yên lòng, cậu cẩn thận từ trong ngực lấy [ Cự Lực Tán ] mà mình luyện chế thất bại ra, để lên bàn.
"Cha bảo ta tới bán." Cậu chỉ nói một câu, còn lại để người kia tự mình tưởng tượng.
Người kia cẩn thận cầm bình sứ, vừa mở nắp dược hương nồng đậm liền ập vào mặt, sau khi hắn nhìn Linh dược bên trong thuộc dạng tán, liền gấp gáp đậy bình lại. Khi phát hiện đứa trẻ một mình đến bán Linh dược hắn cực kỳ giật mình, chẳng qua nghe cậu bé nói do phụ thân sai cậu tới, ngược lại không kinh ngạc nữa, có vài người gặp kỳ ngộ đạt được một ít bảo bối, vì lo lắng bị người phát hiện nên thường nhờ người bán hộ, để tiểu hài tử đi bán hắn cũng từng thấy mấy lần.
"Tiểu công tử chờ một chút, ta mời Giám dược sư tới." Người kia xưng hô với Trình Dịch Phạn đã từ tiểu đệ đệ thành tiểu công tử, thái độ cũng thay đổi. Dược này mặc dù chỉ hạ phẩm lại thuộc dạng tán, nhưng vẫn là trân quý Linh dược. Phải biết Thanh Sơn Thành chỉ là một thành nhỏ xa xôi, toàn bộ Thực Linh Sư trong thành tính cả Dược Đồ cũng mới hơn mười người, còn đều đảm nhiệm chức vụ trong đại gia tộc cùng tông môn, Linh dược luyện chế lưu lạc đến thị trường ít lại càng ít. Dù đệ tử Tứ Phương Tông như bọn hắn, cũng khó có cơ hội nhìn thấy linh dược.
Không lâu, một người đàn ông tuổi trung niên đi đến, mặc trên người một thân trường bào màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-thuc-linh-su/773429/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.