“Tiếu Ân, tỉnh lại “
Tiếng kêu quen thuộc kéo ý thức hắn từ trong hôn mê tỉnh lại , Tiếu Ân mở mắt , nhìn thấy đầu tiên là ánh mắt tràn ngập lo lắng của lão Bàng Đức
“Tiếu Ân , ngươi làm sao vậy ?”
Nằm trên giường , Tiếu Ân chỉ cảm thấy tinh thần uể oải cực kỳ , tựa hồ chỉ cần ai chạm nhẹ cái là có thể mê man
“Ba ba , ta thấy rất mệt “ Tiếu Ân miễn cưỡng cười nói : “Ta muốn ngủ một lát nữa “
“Được “ Lão Bàng Đức sờ sờ trán hắn , thấy nhiệt độ trán Tiếu Ân cũng không cao , hắn do dự một chút nói : “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt , việc ở đồng để ta làm “
Tiếu Ân sắc mặt phi thường không tốt , làm cho lão Bàng Đức rất lo lắng , nhưng là hắn cũng không có biện pháp gì tốt .Đối với cha con hắn mà nói , ngủ ,nghỉ ngơi có lẽ chính là biện pháp tốt nhất đối phó với bệnh tật
Lão Bàng Đức rời khỏi phòng , Tiếu Ân nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ , nơi đó ánh sáng mặt trời đã chiếu khắp
Bình thường hắn đều dậy sớm làm việc nhưng hum nay cho tới giờ mới tỉnh , hơn nữa tinh thần lại uể oải như thế , đương nhiên là làm cho lão Bàng Đức lo lắng
Cười khổ một tiếng , Tiếu Ân vẫn như cũ cảm giác tinh lực không có đầy đủ , mắt đảo bốn phía , hắn thuận tay đem cái lồng tráo , mở chốt , nhất thời lại một lần nữa lâm vào mê man
Mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/172312/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.