Tiếu Ân nhìn Hắc Long Vương, biết sự biến hóa của mình trong khoảng thời gian này khiến hắn chú ý. Nếu không hắn tuyệt đối không hỏi.
Tiếu Ân trầm ngâm một lát, rốt cuộc gật đầu nói:
- Đúng vậy, quả thật thần cách của ta có tính trưởng thành. Hơn nữa ta cũng có thể học tập các tiền bối, không cần thần quốc.
Quả thật nghe qua những việc mà nhóm tiền bối trải qua, trong lòng Tiếu Ân không ngờ có ý nghĩ mơ hồ như vậy.
Hiện giờ mỗi thần linh đều có thần quốc. Đó là biện pháp để sống tốt hơn, giảm khả năng bản thể của thần linh bị trực tiếp tiêu diệt. Nhưng trên phương diện khác, nó cũng là nhược điểm. Giống như một thiếu nữ, chỉ biết trốn trong phòng, không có dũng khí lộ mặt ra bên ngoài.
Tuy còn có phân thân và hình chiếu nhưng so với việc thân thể du lịch bên ngoài thì đôi bên không cùng cấp bậc.
Tiếu Ân tin tưởng. Sở dĩ các tiền bối có được chiến tích như thế, có một phần là do đặc tính đặc thù của thần cách. Một phần khác là do thái độ tu luyện của bọn họ
Nếu bọn họ giống như thần linh bình thường sáng tạo ra thần quốc và thần điện thiên không, phân ra làm phân thân và hình chiếu cùng với việc quan tâm tới số lượng tín đồ và thần điện thì bản thân bọn họ không có thời gian để tiến lên trình độ bậc cao đó.
Còn bản thân Tiếu Ân, hắn mơ hồ cảm ứng được, mình và các tiền bối giống nhau. Chẳng qua điểm khác giữa mình và nhóm thần linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/1641858/quyen-8-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.