Chương trước
Chương sau
Biển mây đứng im, đọng lại, màu sắc trắng bệch, hình dạng phong phú, xuất hiện vô số biến hóa.
Hiện tại đã cách một tháng sau khi Cự Ma Thần giáng lâm. Trước khi giáng lâm, Cự Ma Thần có ba mươi vạn tín đồ. Nhưng loại tín đồ có thể vứt bỏ mọi thứ, toàn tâm toàn ý đầu nhập thì chỉ có không tới một trăm người.
Nhưng sau khi thần tích xuất hiện, tình huống đã hoàn toàn đổi mới. Gần trăm vạn người trở thành tín đồ của Cự Ma Thần. Cho dù trước kia có người ngoan cố, tín ngưỡng thần linh khác nhưng lúc này đã hoàn toàn cải biến lập trường. Toàn bộ đại lục thần tạo đã biến thành lãnh địa của Cự Ma Thần, không có thần linh nào có thể xen vào.
Hiệu quả của thần niệm quả thực rất tốt. Năm trăm vạn người, không ngờ có sáu mươi phần trăm đạt tiêu chuẩn tín đồ trung tâm. Biến hóa mãnh liệt như thế quả thực không thể tin nổi. Còn bốn mươi phần trăm còn lại, tuy không quá cuồng nhiệt nhưng không phản đối việc trở thành tín đồ của Cự Ma Thần.
Tất nhiên trong đó có ngoại lệ hay không thì không thể biết được, ít nhất bây giờ vẫn bình thường.
Hoàn thành mọi chuyện, tình hình của Cự Ma Thần ở thần giới cũng tốt hơn.
Số lượng thần lực kết tinh đã từ xuất chuyển sang nhập. Mỗi ngày đều còn lại không ít thần lực kết tinh. Nhưng đối với việc khuếch trương, bọn họ vẫn dùng thái độ cẩn thận.
Dựa theo những gì thu được từ cuộc nói chuyện giữa hắn và Hắc Long Vương, hắn hiểu, Cự Ma Thần đã vượt qua thời kỳ nguy hiểm ở thần giới. Muốn mở rộng thần cách thì trong thế giới của hắn phải có không dưới mười phần trăm tín đồ trung tâm.
Những tín đồ đó sau khi tử vong phi thăng lên thần giới, sau đó tổ hình lại. Đây là tài sản quý giá nhất của thần linh.
Bởi vì sự thành kính của những người này nên tín ngưỡng lực mới có thể cuồn cuộn không dứt. Để mở rộng thế giới của thần, nhất định phải có nền móng ổn định.
Do biết được quy củ này nên Tiếu Ân và Cự Ma Thần mới tạm thời dừngg tay.
Tuy nhiên trải qua chuyện này, Tiếu Ân đã có khái niệm sâu sắc về thời gian của thần linh.
Muốn mở rộng thế giới của thần, phải chờ tới khi thế giới của thần kín người. Như vậy muốn có được số người ở trong thế giới của Cự Ma Thần như ở trong đại lục thần tạo thì phải tiêu hao bao nhiêu năm?
Thời gian, trong mắt thần linh quả nhiên không có giá trị.
Giải quyết xong mối họa tâm phúc, Tiếu Ân mới chân chính rảnh rỗi và có thể quyết định chuyện của mình.
Phía tây đại lục thần tạo có một dãy núi lớn. Tiếu Ân và Day Ville kiến tạo một hang động lớn ở đây.
Ngoài Cự Ma Thần và đại địa chi mẫu ra thì ngay cả Juliana cũng không biết sào huyệt này của Tiếu Ân.
Sau hơn một tháng, Day Ville đã bắt đầu luyện tập loại thuộc tính lực lượng mới.
Hắn lựa chọn năng lượng phong hệ. Đây là hệ nguyên tố cơ bản nhất và có tính cộng hưởng với năng lượng điện hệ. Quả thực là một loại năng lượng thích hợp để ngưng tụ nhất.
Hôm nay Tiếu Ân tính toán cô đọng loại năng lượng mới.
Tuy nhiên lĩnh vực lực lượng đã cô đọng sáu loại thuộc tính, muốn lựa chọn
năng lượng mới không phải chuyện dễ dàng.
Lĩnh vực lực lượng có lực lượng mạnh mẽ tới cực điểm, năng lượng bình thường khó có thể chen chân vào.
Nếu là trước đây, ngay cả khi có được hùng tâm tráng chí này, Tiếu Ân cũng
không dám nói mình có thể tìm được năng lượng thích hợp. Nhưng sau khi từ Luân Hồi Giới trở về, trong lòng Tiếu Ân đã sớm có tính toán.
Ở trong hang động to lớn của mình, tâm niệm Tiếu Ân khẽ động, tấm thuẫn và tị thủy châu ẩn nấp bên trong cơ thể Tiếu Ân lập tức lơ lửng trước mặt.
Sau khi thấy hai đồ vật này, khuôn mặt Tiếu Ân nở nụ cười vui mừng.
Thượng cổ thần khí, nghe nói ở trong thời kỳ thượng cổ cũng là báu vật trân quý. Người bình thường không thể nào có được.
Truyền lưu tới nay, phần lớn thượng cổ thần khí đã hỏng. Giống như tiểu mộc kiếm, nếu không ngẫu nhiên gặp phải lôi điện màu tím, chỉ sợ qua hơn mười năm nữa cũng sẽ bị tiêu tan do thiếu năng lượng.
Tuy nhiên có thể truyền lưu tới nay mà không tổn hại, chắc chắn đều là tinh phẩm, cũng là bảo bối mà vô số người mơ ước.
Không riêng gì tiểu mộc kiếm hấp thu lôi điện màu tím, ngay cả tấm thuẫn và tị thủy châu lơ lửng trước mặt mình cũng là bảo vật hiếm có.
Trước mắt Tiếu Ân, việc phải làm duy nhất đó chính là đem kiện bảo vật này cô đọng vào trong bán thần vực lực lượng của mình.
Đây là đề nghị của Vô Danh. Tuy vô cùng khó khăn nhưng tấm thuẫn trải qua phương pháp tế luyện chính tông, đã có tư cách này. Hơn nữa tấm thuẫn kết hợp với tị thủy châu, có uy thế không dưới bán thần vực.
Sau khi Tiếu Ân lấy hai kiện vật phẩm này ra, không lập tức cô đọng ngay mà lẳng lặng ngồi trong hang động.
Tâm trạng của hắn vô cùng bình tĩnh. Đặc biệt nhìn trăm vạn tín đồ giống như những con kiến cúng bái, trong lòng hắn đã có chuyển biến lớn. Bình tĩnh và im lặng, dần chuyển ý nghĩ về thần linh chân chính.
Hai kiện thượng cổ thần khí phiêu lãng quanh thân thể hắn, tỏa ra hào quang thần bí, dường như đang tiến hành giao lưu với hắn.
Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân sớm tiến nhập vào bên trong hai kiện thượng cổ thần khí. Nếu muốn biến chúng nó thành thuộc tính lực lượng của mình và ngưng tụ bên trong bán thần vực lực lượng thì cần phải cởi bỏ toàn bộ phong ấn.
Mười sáu đạo phong ấn dưới cơ duyên xảo hợp đã giải khai được mười lăm đạo. Đạo phong ấn cuối cùng, dưới sự tính toán chu toàn của Tiếu Ân, hôm nay sẽ được phá giải.
Chỉ có điều tuy hắn hạ quyết tâm nhưng trong lòng lại vô bi vô hỉ, giống như đối mặt với chuyện chẳng quan hệ gì với mình.
Tinh thần ý niệm cường đại giống như mạng nhện, quấn một vòng, hoàn toàn cột chung hai kiện thượng cổ thần khí với mình.
Sau đó một cỗ năng lượng cường đại chợt xuất hiện, đó là bán thần vực lực lượng của Tiếu Ân. Tuy nhiên dưới sự khống chế của hắn, bán thần vực giống như một chiếc búa lớn, bắt đầu gõ vào phong ấn trên hai kiện thượng cổ thần khí.
Hai kiện thượng cổ thần khí vốn có thể dựa vào sự chuyển động của mình mà thoát khỏi va chạm, nhưng bị tinh thần ý niệm của Tiếu Án vây khốn chặt chẽ, căn bản không thể di chuyển được.
Chúng nó căn bản không thể nhúc nhích.
Tất nhiên điều này có liên quan tới chuyện Tiếu Ân đã giải khai mười lăm đạo phong ấn. Nếu không cũng không thể vây khốn được chúng.
Sáu đại thuộc tính biến thành bán thần vực lực lượng, ngưng tụ tới trạng thái cực điểm nén bán thần vực khổng lồ lại, hình thành nên một chiếc búa tương đối nhỏ.
Chiếc búa dưới sự khống chế chuẩn xác của Tiếu Ân, không ngừng tấn công đạo phong ấn cuối cùng của hai kiện thượng cổ thần khí.
Chỉ cần phá tan cánh cửa này là có thể xóa bỏ toàn bộ gông xiềng trên thượng cổ thần khí, khiến chúng nó đạt được toàn bộ lực lượng.
Bán thần vực lực lượng tuy cường đại nhưng phong ấn trên thượng cổ thần khí vẫn vững như núi thái sơn. Mặc cho chiếc búa có gõ thế nào, nó vẫn không hề dao động.
Trước kia mỗi một lần tấn công cửa cuối cùng đều gặp phải tình huống này.
Nếu là trước kia, Tiếu Ân sẽ chủ động buông tha. Nhưng lần này khác, trong mắt Tiếu Ân không gợn sóng, bán thần vực lực lượng vẫn dũng mãnh công kích, lực lượng tinh thần giam cầm cũng không thả lỏng chút nào.
Hắn muốn dùng cách Ngu Công dời núi (có công mài sắt có ngày nên kim) để phá đạo phong ấn cuối cùng này.
Một ngày, hai ngày....
Một năm, hai năm...
Bán thần vực lực lượng của Tiếu Ân không ngừng được vận dụng, dần dần đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
Lực lượng tinh thần giam cầm cũng đạt tới trạng thái đỉnh, không ngừng rèn luyện trở nên ổn định hơn.
Những năm tháng trôi qua không hề uổng phí, tầng phong ấn cuối cùng của hai kiện thượng cổ thần khí cuối cùng lỏng ra.
Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân vẫn như trước không có chút dao động nào. Mọi việc giống như nước chảy thành sông, thậm chí năng lượng dao động ở bên ngoài cùng không lớn.
Vô Danh, đại địa chi mẫu, Day Ville đều từng nhiều lần xuất hiện bên ngoài hang động.
Tuy Tiếu Ân tập trung toàn bộ tinh lực nhưng khi bọn họ xuất hiện, Tiếu Ân vẫn cảm ứng được. Chỉ có điều trong tình huống đó, hắn căn bản không rảnh để chú ý.
Lẳng lặng tấn công, không biết trải qua bao lâu, đột nhiêu Tiếu Ân có một tia cảm giác.
Tần suất và lực gõ của bán thần vực đột nhiên dừng lại một chút. Tinh thần giam cầm không thả lỏng lại một lần nữa căng thẳng. Thời gian, dường như tạm dừng trong vòng một giây.
Sau một giây, chiếc búa do bán thần vực lực lượng hình thành chợt đẩy nhanh tốc độ, lần đầu tiên dùng tốc độ lôi đình, dùng khí thế một đi không quay đầu lại, ngưng tụ toàn bộ lực lượng, đập mạnh xuống dưới.
Hắn biết, một kích cuối cùng này tập trung toàn bộ khí lực, nghị lực, dùng toàn bộ tinh khí thần của hắn để bạo phát ra.
Nếu còn không thể phá vỡ phong ấn thì sẽ đả kích nghiêm trọng niềm tin của hắn. Chỉ sợ ngày sau không thể vượt qua được bước cuối cùng này.
Nhưng hắn có một loại cảm giác.
Hắn có thể, nhất định có thể, khẳng định có thể.
Vô thanh vô thức, một tiếng nổ giống như sét đánh giữa trời quang.
Thân thể Tiếu Ân hơi run rẩy một chút. Hai mắt của hắn đột nhiên mở ra, trong mắt lộ thần sắc mừng như điên.
Đây là niềm vui không thể diễn tả bằng lời. Đó là thành quả do bản thân hắn tạo thành.
Hưởng thụ kết quả ngọt ngào sau bao gian khổ, miệng của hắn nở nụ cười tươi.
Hai kiện thượng cổ thần khí trên đỉnh đầu hắn dường như không có biến hóa gì, vẫn quay tròn trên đỉnh đầu hắn, nhìn qua dường như có thể vĩnh viễn duy trì như thế.
Nhưng trong mắt Tiếu Ân, hai kiện thượng cổ thần khí có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tấm thuẫn vẫn có bộ dáng như cũ nhưng dưới sự khống chế của Tiếu Ân có thể biến hóa chân thật.
Chỉ cần ý niệm trong đầu hắn vừa động, tấm thuẫn có thề tùy ý xuất hiện ở bất cứ bộ vị nào trên cơ thể hắn.
Đó là năng lực mới sau khi hắn hoàn toàn nắm giữ được tấm thuẫn. Giống như bản thân tấm thuẫn có năng lực trong nháy mắt truyền tống, có thể trong nháy mắt xuyên phá không gian.
Về phần tị thủy châu, ánh sáng càng trở nên động lòng người.
Dưới sự thăm dò của Tiếu Ân không ngờ không phát hiện ra, tị thủy châu dường như có thêm đặc tính của lĩnh vực vô tận.
Thậm chí nó còn có thể hình thành một loại hắc động nhỏ, ở ngoài hắc động, lợi dụng lực lượng lốc xoáy phá tan mọi lực lượng khác, thậm chí còn hút chúng vào trong hắc động.
Công năng này có hơn nửa giống với Matt Lazo.
Trong lòng Tiếu Ân không khỏi xuất hiện ý tưởng kỳ dị. Nếu hắn cô đọng công năng vào trong bán thần vực lực lượng thì không biết bán thần vực lực lượng của hắn biến thành thứ gì?
Chẳng lẽ sẽ biến thành bán thần vực lực lượng vô tận sao...
Hắn khẽ lắc đầu, thở dài một hơi. Nếu tiêu phí nhiều thời gian mới giải khai được tầng phong ấn, hiện tại mà buông tha thì thực sự đáng tiếc.
Một lần nữa tâm thần ngưng tụ, Tiếu Ân mở hai bàn tay ra.
Hai bàn tay của hắn mạnh mẽ và hữu lực. Mỗi một bàn tay cầm một kiện thượng cổ thần khí. Hai kiện bảo bối này tương thông với Tiếu Ân, dường như chúng nó cảm ứng được ý tưởng của Tiếu Ân. Chúng nó cũng không bài xích ngược lại trong nháy mắt tiếp xúc với bán thần vực lực lượng của Tiếu Ân, sảng khoái tiến vào bên trong thân thể Tiếu Ân.
Lần này tiến vào bên trong cơ thể, chúng nó không ẩn núp mà biến thành một loại năng lượng và có xu thế dung hợp với năng lượng trong cơ thể Tiếu Ân.
Tiếu Ân cảm giác, hai kiện thượng cổ thần khí này bắt đầu hòa tan, trùng kích sáu loại thuộc tính khác nhau hình thành một loại tồn tại kỳ dị.
Nhưng trong quá trình tế luyện, Tiếu Ân gặp phải một vấn đề đau đầu.
Mặc dù hai kiện thượng cổ thần khí trùng kích năng lượng bán thần vực lực lượng, biến thành một loại tồn tại khác, nhưng vấn đề là loại chất lỏng này phi thường ngoan cố, dù thế nào cũng không chịu giao lưu với bên ngoài.
Chỉ sợ Tiếu Ân biến bán thần vực lực lượng thành trạng thái lỏng cũng không thể dung hợp với hai loại năng lượng này.
Tuy nhiên Tiếu Ân quyết đoán, đem hai thứ này nhào lặn cùng một chỗ nhưng cuối cùng lại phát hiện, bất kể chúng nó phân chia nhỏ tới cỡ nào, cuối cùng vẫn như trước không thể dung hòa với nhau.
Hơn nữa chỉ cần áp lực hơi yếu một chút là hai cỗ năng lượng có tính chất khác nhau này sẽ chủ động phân tán.
Tồn tại trạng thái lỏng.
Trải qua vô số lần thử nghiệm, rốt cuộc nếm đủ trái đắng, Tiếu Ân mới cười khổ một tiếng, tạm thời thả lỏng.
Đang lúc hắn lâm vào trạng thái khó khăn, thì một bóng người vô thanh vô thức xuất hiện trước mặt hắn.
Tiếu Ân ngẩng đầu, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
- Vô Danh, ngưoi tới rồi sao?
Tiếu Ân ngạc nhiên vui mừng hỏi:
- Ngươi có đề nghị nào không?
Một câu không đầu không đuôi nhưng Tiếu Ân tin tưởng, Vô Danh nhất định có thể lý giải.
Quả nhiên, Vô Danh chỉ trầm ngâm một lúc, lập tức nói:
- Lĩnh vực lực lượng của ngươi ngưng tụ từ các loại thuộc tính khác nhau còn hai kiện thượng cổ thần khí là loại năng lượng khí cụ. Muốn hai loại năng lượng này không bài xích nhau, nhất định phải có thuốc dẫn.
Tiếu Ân ngo ngo, hỏi ngược lại:
- Cái gì có thể làm thuốc dẫn?
-
Vô Danh thản nhiên nhìn hắn, hỏi:
- Lúc trước làm thế nào ngươi luyện lĩnh vực lực lượng?
- Như thế nào luyện?
Trong lòng Tiếu Ân lập tức nhớ lại. Đối với hắn từ cửu cấp ma đạo sỹ thành ngàn năm truyền kỳ là một chuyện đại sự, làm thế nào hắn có thể quên.
Trầm ngâm một chút, ánh mắt của Tiếu Ân lập tức lóe ra hào quang sáng ngời.
- Ta hiểu được, tín ngưỡng lực....
Hắn ngẩng đầu lên, không biết Vô Danh biến mất trước mặt mình từ lúc nào.
Hít sâu một hơi, cảm tình của Tiếu Ân đối với Vô Danh rất phức tạp. Tuy nhiên đối với những lời hắn dạy bảo, Tiếu Ân luôn nhớ kỹ trong lòng.
Một lần nữa điều chỉnh tâm tình, cảm giác thất bại lập tức tiêu tan, cỗ chiến ý sung măn lại xuất hiện trong lòng hắn.
Dường như trở ngại trước mắt đă không còn là vấn đề nữa.
Hai kiện thượng cổ thần khí lại một lần nữa trôi nổi, hóa thành năng lượng lỏng giằng co với sáu thuộc tính lĩnh vực lực lượng của Tiếu Ân.
Biểu hiện vừa rồi lại xuất hiện, hai cỗ năng lượng có tính chất khác nhau cho dù hợp lại với nhau nhưng không thể chân chính dung hợp. Bất kể Tiếu Ân cố gắng thế nào cũng không thu được hiệu quả.
Nhưng mà hiện giờ Tiếu Ân không nóng nảy, bình tĩnh nói:
- Nhất Hào, một trăm phần trăm dung hợp.
Tiếu Ân vừa nói xong, cảnh sắc trước mắt lập tức chậm lại, tất cả rơi vào trạng thái đứng im.
Tiếu Ân có thể cảm ứng rõ ràng các loại năng lượng lưu động. Thậm chí trong cơ thể của hắn, cỗ năng lượng trở nên thong thả, dường như được quay chậm lại.
Giờ phút này, một viên thần lực kết tinh từ trong vật phẩm trang sức không gian của Tiếu Ân hiện ra. Trong thần giới, đồng tiền mạnh này biến thành đồ vật không có giá trị nhất.
Trước mặt Tiếu Ân, thần lực kết tinh vỡ tan, từng đợt năng lượng tỏa ra bị Tiếu Ân điên cuồng hấp thu, dũng mănh tiến vào cơ thể hắn.
Toàn bộ quá trình nhìn thì vô cùng phức tạp nhưng trong tay Tiếu Ân lại trở nên thuận buồm xuôi gió.
Tín ngưỡng lực khổng lồ tiến vào trong cơ thể Tiếu Ân không ngờ tiến vào hai loại chất lỏng.
Cỗ năng lượng to lớn này nhảy vào bên trong hỗn hợp chất lỏng, lập tức bị trì hoăn.
Từ từ, tín ngưỡng lực thay đổi, giống như dòng nước bình thường, chỉ có điều mang theo một độ dính lớn.
Cùng lúc đó, phàm là chỗ bị chất lỏng dính chạm phải, năng lượng bắt đầu có biến dị mới. Giống như muối và dầu hòa vào nước mà không bị hòa tan. Sau khi có thuốc dẫn, muối biến thành nước trở thành vấn đề dễ dàng.
Đầu tiên, tín ngưỡng lực dung nhập vào bên trong năng lượng của cả hai. Sau đó tín ngưỡng lực không ngừng gia tăng, hai loại năng lượng có tính chất khác nhau bắt đầu chân chính dung hợp.
Trong lòng Tiếu Ân xuất hiện cảm giác hưng phấn và cảm giác mệt mỏi.
Đó là cảm giác nhìn thấy thắng lợi ở trước mắt.
Tuy hắn không định nhớ lại điều gì nhưng hắn biết, lần này mình bế quan chắc chắn đă mất mấy năm.
Tu vi tăng lên thì thời gian tu luyện gia tăng. Muốn một bước mà lên trời là chuyện không có khả năng.
Mấy năm cố gắng mắt thấy sắp hoàn thành, trong lòng Tiếu Ân tự nhiên cảm khái.
Trong lòng khẽ động, Tiếu Ân rời khỏi cảnh giới thời gian đứng im, ở trong cảnh giới này lâu sẽ tạo thành gánh nặng lớn đối với thân thể. Tiếu Ân tự nhiên không hy vọng xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, sắp thành công, hắn càng cẩn thận, không thể thất bại ở giây phút cuối.
Liên tiếp vài ngày, Tiếu Ân dồn toàn bộ tâm tư, rốt cuộc cũng dung hợp thành công toàn bộ năng lượng.
Hai kiện thượng cổ thần khí cứ như thế biến mất, trở thành một bộ phận bên trong thân thể hắn, biến thành một năng lực nào đó trong bán thần vực lực lượng.
Hơn nữa khiến Tiếu Ân ngạc nhiên và vui mừng đó là, bán thần vực lực lượng của hắn không biến thành bảy thuộc tính như dự tính mà biến thành tám thuộc tính bán thần vực.
Khi tế luyện tấm thuẫn và tị thủy châu, hai kiện bảo bối hợp thành một bộ thượng cổ thần khí. Nhưng khi chúng bị cô đọng vào trong bán thần vực của Tiếu Ân, hai kiện bảo bối lập tức phân giải, tăng thêm hai loại thuộc tính khác nhau trong bán thần vực.
Rời khỏi hang động sau nhiều năm, Tiếu Ân ngửa đầu nhìn trời, nhìn mặt trời do vạn năm quang nguyên chi vương biến thành, hào tình trong lòng dâng lên vạn trượng.
Tuy bây giờ hắn không phải thần linh nhưng trong lòng hắn đă có ý niệm khiêu chiến thần linh.
Day Ville xuất hiện bên cạnh hắn, nhìn Tiếu Ân, hắn vừa lòng nói:
- Không tồi, chúc mừng ngươi thành công.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Day Ville có một tia tiếc nuối.
Thể chất khác nhau khiến Day Ville không thể trong thời gian ngắn bồi dưỡng năng lực phong hệ tới mức tận cùng, càng không nói đến chuyện luyện thành một thể.
- Hiện tại, ngươi muốn làm gì?
- Hiện tại sao....
Khóe miệng Tiếu Ân nở nụ cười tươi:
- Có lẽ ta sẽ tới chỗ thần quỷ?
- Chỗ thần quỷ? Ngươi muốn tới nơi đó?
- Đúng, chỉ có nơi đó mới có thể thử nghiệm thực lực chân chính của ta!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.