Tiếu Ân tự nhiên không biết, bởi vì một câu nói của hắn khiến cho Bảo Mạn đã hiểu lầm lại càng hiểu lầm sâu hơn.
Hắn quay đầu, lấy lại vòng tay, sau đó quấn vào bắp chân.
Ba người Bảo Mạn thấy động tác của hắn, không biết nói gì cả.
Trong vòng tay là vật gì?
Đó là Hắc Giáp Tích đó, hơn nữa còn là một con Hắc Giáp Tích đã ăn tám linh hồn thể nhện chúa, một khi tỉnh lại sẽ tiến giai thành ngũ cấp ma thú, cao cấp Hẳc Giáp Tích.
Nếu như người khác có một con ma thú như vậy, chắc chắn sẽ cẩn thận, coi nó như chủ nhân, sợ hầu hạ nó không chu toàn, sẽ khiến tâm tình của Hẳc Giáp Tích bất mãn.
Nhưng nhìn bộ dáng hiện tại của Tiếu Ân, đâu có coi nó như bảo bối, rõ ràng chỉ coi nó là một đồ vật bình thường, quấn nó vào bắp chân, loại thái độ này khiến bọn họ cảm thấy khác thường. Đặc biệt là Bảo Mạn, trong lòng nói thầm: “Cũng chỉ có đệ tử của vị đại nhân vật kia, mới có thể không để Hắc Giáp Tích vào trong mắt.”
Hơn nữa, Hắc Giáp Tích là ma thú ở sâu trong hồ Stanco, ở đó có những đám ma thú kinh khủng.
Có thể bẳt sổng được một con Hắc Giáp Tích trong đàn ma thú kinh khủng đó, chẳc chỉ có cấp bậc của người kia mới có thể làm được.
Tiếu Ân cột chắc vòng lại nói: “Hairison, ngươi giúp ta ước định với Holyfield, ba năm sau, ta và hắn sẽ quyết chiến lại. Khi đó, song phương có thể sử dụng ma thú.”
Harrrison gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/1641564/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.