Tiếu Ân trầm mặc, hắn hiểu chuyện này rất nghiêm trọng, nhất thời sắc mặt hắn cũng trắng bệch nhưNepal.
Nepal hít sâu một hơi nói: "Chúng ta chạy thôi."
"Chạy?"
"Đúng, chúng ta trở về, nhờ sư phụ nghĩ biện pháp." Nepal trầm giọng nói: "Sư phụ nhất địnhcó biện pháp giải quyết."
Tiếu Ân chần chừ chốc lát, cuối cùng nói: "Được."
Nói xong, hắn lục lọi trên người Ao Bate và Dicara.
Nepal ngạc nhiên hỏi: "Đệ làm gì vậy?"
"Nếu hai tên này đã chết, trên người chúng nếu có đồ tốt, đương nhiên đệ sẽ tiện tay thu hồilấy."
Nepal dở khóc dở cười nói: "Đệ không nên lấy đồ trên người bọn chúng, nếu không cẩn thận lấy phảithứ có tín hiệu để truy tìm thì sao?"
Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn Nepal, không nói gì, nhìn cánh tay mình, trên đó có hình xăm ma pháp quỷ dị.
Nepal thở dài, không khuyên nữa, nếu trên người Tiếu Ân đã có thứ đó, thì dù hắn có lấy thêm thứ gìcũng không quan trọng.
Sau một lúc, Tiếu Ân đã vơ vét sạch những đồ tốt trên người hai tên đó. Một tên là thập cấp học đồ,một tên xuất thân trong gia đình thế gia, liếc nhìn vòng đeo tay trên người bọn chúng là Tiếu Ân đã biết,đó là đạo cụ ma pháp không gian.
Xong xuôi, Tiếu Ân thi triển hỏa cầu thuật, Nepal quay đầu, giả bộ không thấy gì, rời đi trước. Tiếu Ânliếc mắt nhìn lại một chút, sau đó xoay người đuổi theo Nepal, hỏa cầu thuật lúc này mới phát huy uylực, đốt cháy toàn bộ thi thể hai tên đó.
Động tác của Nepal cực nhanh, mặc dù so về độ linh hoạt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/1641529/quyen-2-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.