Một đường đi đi dừng dừng, đến huyện đã là ba tháng sau. Chiến loạn vừa qua, hàng từ phía nam đến đây bán rất chạy, trừ tiền vốn, chưởng quầy Lưu kiếm được ba nghìn bảy trăm lượng bạc, lập tức từ giai cấp bần nông nhảy thành trung sản. Nhìn bạc trong tay, chưởng quầy Lưu lúc này mới dám thả lỏng.
Đi nha môn mua một ít ruộng, trong mắt chưởng quầy Lưu, mua ruộng vẫn là đảm bảo nhất. Đời này ông phải ở nhà đoàn tụ cùng gia nhân, không thể vào nam ra bắc, tất nhiên phải sắm nhiều chút gia sản cho con cháu, để phu lang mình được hưởng thanh phúc.
Đồng thời, nghĩ đến cha ma và nhị đệ ở quê, chưởng quầy Lưu lại mua cửa hàng ở trấn trên, nghĩ nếu a ma ông muốn vô cớ gây rối, ông liền đưa phu lang và con lên trấn trên ở, không xen vào bọn họ nữa, càng không để họ tổn thương người nhà mình.
Chuẩn bị xong chưởng quầy Lưu thay quần áo mới, hoan hoan hỉ hỉ định về gặp phu lang con trai, nhưng nghĩ đến tin đời trước nghe được, ông liền do dự. Lúc này là lúc A Lâm đang ầm ĩ đòi bạc từ cha ma và nhà nhị đệ, ông mà một thân phú quý trở về như vậy, cha ma và nhị đệ còn không biết sẽ có ý xấu gì đâu.
Nghĩ vậy ông liền cởi quần áo, đổi một bộ quần áo thô nửa cũ nửa mới. Cầm bao quần áo có hai trăm lượng bạc trắng và một ngân phiếu một ngàn lượng, lại giấu gia sản vào căn nhà mới mua, khóa cửa cất chìa khóa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-nong-gia-ki-su/1642040/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.