Bọn Lâm Tín qua lại Triệu gia cũng chỉ mất một hai canh giờ, con la đã dắt về. Lâm gia vốn đã có một con la, để ở nhà Lâm Tín, Lam Tín bảo Lâm Chính dắt con la này về nhà anh, mỗi nhà một con, như vậy lúc dùng cũng thuận tiện hơn.
Phương Tằng thấy xong việc, từ chối lời mời cơm của Lâm Tín, dẫn Phương Trí Viễn về nhà. Tuy còn hai tháng nữa mới đến ngày thành thân nhưng mọi việc chuẩn bị không thể chậm trễ. Nhà Phương Tằng tuy mới nhưng vừa xây xong Lâm a ma đã đi nên trừ bỏ nhu yếu phẩm thì cũng không có các gia cụ khác.
Bây giờ cần thành thân, Phương Tằng nghĩ Trần Mặc là ca nhi trấn trên, nhà đơn sơ quá sợ anh ở không quen nên định sửa sao cho thoải mái hơn, ví dụ như lát đá tảng lớn trên mặt đất, mua sa liêm treo cửa, trang trí một phen. Phương Trí Viễn nghĩ trong phòng có thể trải ván gỗ, dù sao nơi này dựa núi, cái gì không có chứ gỗ là nhiều nhất.
Phương Trí Viễn nói cho Phương Tằng, Phương Tằng chưa từng nghe việc lát ván gỗ nhưng nghĩ nếu dùng gỗ lát nền thì đúng là ấm áp hơn dùng đá, nhất là mùa đông mà phô thêm một ít da dày hay vải bố thì chắc là rất ấm, mùa hè cũng không sao, bọn anh có thể làm loại ván gỗ có thể lấy ra được, đến lúc cần lại lấy ra, dùng đá cũng mát mẻ.
Phương Tằng đồng ý là được việc. Lâm Tín và Lâm Chính cùng vài người trong thôn quen thân với Phương Tằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-nong-gia-ki-su/1641967/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.