Lưu Trang nhìn thấy Phương Trí Viễn cũng rất vui vẻ, cậu coi Phương Trí Viễn như bạn tốt, mấy ngày trước hái chè giúp hắn, theo ý cậu thì bạn bè giúp đỡ nhau không cần nói đến tiền nong, nhưng cậu cũng không tiện phản đối ý kiến của ông mình nên đành gia tăng tốc độ lái chồi, ra sức làm việc.
Phương Trí Viễn lấy điểm tâm và vịt quay trong giỏ ra đưa cho Lưu Trang, cười nói: “Lưu Trang, đây là ta mang từ trấn trên về, ngươi nếm thử xem. Mấy ngày nay nhờ có ngươi, ta và cữu cữu mới có thể thoải mái một chút, ngươi đừng từ chối.”
Lưu Trang nhét lại vào tay Phương Trí Viễn, nói: “Không được, Phương Trí Viễn, ta làm việc ngươi đã trả tiền, nếu còn cầm đồ của ngươi thì ta băn khoăn lắm. Ngươi mang về đi, nếu không ta sẽ tức giận đó.” Thái độ rất kiên quyết.
Phương Trí Viễn thấy thế cũng không miễn cưỡng, nói: “Lưu Trang, ngươi còn nhớ lúc đó ta đã nói nếu và cữu cữu kiếm được nhiều tiền sẽ chia hoa hồng cho ngươi chứ Giờ ta và cữu cữu cũng kiếm được vài đồng tiền, tất nhiên là phải thực hiện lời hứa. Đây là đã nói từ trước, ngươi không thể từ chối nữa, nếu không ta cũng sẽ tức giận.” Nói xong, khuôn mặt nhỏ cũng bắt đầu nghiêm lại.
Lưu Trang vội vàng xua tay, nói: “Việc này không thể được, ngươi đã trả tiền rồi, sao ta có thể lấy thêm nữa, đây là không đúng. Có qua có lại, ngươi đừng đưa tiền cho ta nữa, ta giận thật đó.” Lưu Trang hơi nóng nảy nói, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-nong-gia-ki-su/1641958/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.