Phương Tằng còn chưa biết mình thành cái bánh thơm ngào ngạt trong mắt ca nhi nhà sư huynh, lúc Lưu Gia hỏi anh định trồng sáu mẫu ruộng như thế nào, Phương Tằng bèn nói ra tính toán đã bàn bạc với Phương Trí Viễn, tiện thể cũng tìm hiểu tình huống của Lưu gia thôn, dù sao ruộng cũng ở đây, biết một ít cũng tốt.
Lúc đầu Lưu Gia nghĩ rằng Phương Tằng sẽ cho thuê ruộng, dù sao cho người trong thôn thuê cũng đỡ phiền toái, trong thôn có tính bài ngoại, nếu Phương Tằng tự trồng chỉ sợ làm người khác ngứa mắt. Phu lang Lưu Gia nghe cũng không nói gì, nhưng sau đó lại có vẻ muốn nói lại thôi.
Phương Tằng thấy, vội vàng hỏi: “Ca ma, ca có chuyện gì cứ nói thẳng, đệ là ca nhìn lớn lên, còn có việc gì ca không thể nói với đệ chứ.”
Phu lang Lưu Gia lúc này mới nói: “Đệ tự trồng thì cũng tốt, nhưng có vài người trong thôn vẫn có ý với mảnh ruộng này, nếu không nhà Lưu Nhị cũng không bán cho người thôn khác. Nếu đệ muốn cho thuê thì phải tìm nhà nào nhiều huynh đệ ở Lưu gia thôn ấy, những người kia ngứa mắt cũng không dám làm gì, nhưng nếu đệ tự trồng, chỉ sợ bọn họ quấy rối, mấy chuyện như nhổ mạ hay làm hỏng hoa màu cũng không phải chuyện họ không dám làm.”
Phu lang Lưu Gia nói ra lo lắng của mình, Lưu Gia nghe xong cũng nói: “Tuy nói thế, nhưng Phương sư đệ mua quang minh chính đại, có văn thư hẳn hoi, bọn họ cũng không thể giở trò. Hơn nữa, Phương sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-nong-gia-ki-su/1641949/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.