- - Chào anh Hải, năm mới chúc anh mạnh khỏe….
Vậy nhưng Hải liếc chú Đại một cái rồi đi vào trong khi cô Thúy vừa mở cổng ra. Hắn không thèm bắt tay với chú Đại, tưởng rằng chú Đại sẽ bực mình nhưng chú giơ tay lên vẫy vẫy cô Thúy chào lớn:
- - Hê hê hê...Chào cô giáo xinh đẹp nhé…
Cô Thúy cũng định giơ tay lên vẫy lại nhưng biết đằng sau còn có bố mẹ nên cô rụt ngay tay xuống mồm khẽ lẩm bẩm:
- - Đồ quỷ.
Bà Chi hậm hực đi vào trong, nhìn chống bà tỏ ra bực bội nói:
- - Đúng là chẳng đâu vào đâu cả..
Nhìn sang Hải bà Chi đon đả:
- - Thôi đừng quan tâm cháu nhé, phụ huynh học sinh đến nhà chúc tết cô giáo ấy mà. Hải càng ngày càng ra dáng rồi đấy, bố mẹ cháu hôm nay chắc bận lắm nhỉ…?
Hải cười rồi trả lời:
- - Dạ, từ hôm qua đến giờ khách khứa không lúc nào ngớt cô ạ. May sao cháu phải lấy lý do đến nhà cô chú chúc tết nên mới thoát được. Bố mẹ cháu nghe thấy thế nên mới đồng ý cho đi, không cứ bảo ở nhà tiếp khách sau này còn biết ai vào với ai. Mệt lắm cô ạ, chắc mai là bố mẹ cháu cũng sang chúc tết cô chú và em Thúy thôi. Cháu mạn phép chúc trước vậy…
Cô Thúy đóng cổng xong đi vào, cô định đi luôn vào phòng thì bị bà Chi gọi lại:
- - Ơ hay, con không mời anh Hải ngồi rồi nói chuyện với anh ấy còn định đi đâu..?
Cô Thúy trả lời:
- - Con tưởng là khách của mẹ thì mẹ phải tiếp chuyện chứ, con vào thay quần áo rồi sẽ nấu nướng giúp mẹ để mẹ có thời gian tiếp chuyện anh ấy. Mẹ cứ để đấy cho con..
Bố cô Thúy nói:
- - Hải ngồi xuống đây uống nước, cứ kệ mẹ con họ. Chú cháu mình hàn huyên chút đã.
Bà Chi lườm con:
- - Con định chống đối lại mẹ đấy phải không..? Thái độ của con làm sao vậy..?
Cô Thúy nhìn mẹ đáp:
- - Con chỉ đang học mẹ cách tiếp khách thôi. Mà mẹ để đấy con làm nốt, mẹ lên tiếp chuyện anh ta đi. Nhưng con cũng nói trước với mẹ, con cũng không chấp nhận anh ta đâu. Con cũng lớn rồi, chuyện tình cảm của con mẹ nên để con tự quyết định ạ.
Sóng gió đã nổi lên ngay hôm mùng 1, cô Thúy đi vào phòng thở mạnh ra vừa mới đây thôi cô đã dám cãi lại lời bà mẹ quyền lực trong ngôi nhà. Nhưng cô cũng biết hạnh phúc của một người phụ nữ là phải tự tay mình nắm giữ, khi nghĩ đến gia đình anh trai cô thấy họ thật hạnh phúc, rồi khi nhìn hai người đàn ông trái ngược nhau đứng ngoài cổng cô đã nhận thấy đâu là người cho cô cảm giác an toàn.
Đó không phải là tay thầy giáo soái ca kia, đằng sau vẻ thanh cao, điềm đạm ấy cô Thúy nhận thấy sự nguy hiểm mà cô đã phải trải qua cách đây 2 năm về trước. Tuy nhiên khi người đàn ông nhỏ bé kia xuất hiện cô lại cảm thấy an toàn, mọi sự gượng gạo đều biến mất. Chỉ nhìn thấy chú Đại là cô Thúy đã có thể cười, tất nhiên kẻ khiến cho một người phụ nữ có thể cười chính là người chiếm được tình cảm của họ.
“ Ting…..Ting...Ting.”
Điện thoại cô Thúy có tin nhắn, mở ra cô thấy đó là tin nhắn của chú Đại, chỉ vỏn vẹn như sau:
- - 1 - 0 nhé.
Cô giáo khẽ cười lém lỉnh, ở ngoài xe lúc này Nam thấy chú Đại tủm tỉm cười thì hỏi:
Nam chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, mới lúc trước khi quay lại nhà cô Thúy Nam còn bị ông chú cằn nhằn, thế mà quay trở ra ông chú lại vui vẻ như thế. Mặc kệ ông chú vẫn đang tưng tửng, Nam mở cửa xe nhìn ra ngoài ngắm đường rồi lẩm nhẩm:
- - Yêu vào hình như người ta bị điên hay sao ấy…?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]