Về đến bệnh viện chú Đại chạy vội lên phòng ông Tuấn, mở cửa ra với khuôn mặt khá vội vã. Bố mẹ chú Đại nhìn thấy vội hỏi:
- - Sao rồi, bọn chủ nợ không gây khó dễ gì cho cái Hường chứ..? Mà nó đâu rồi..?
Long cũng chào:
- - Anh về rồi à, em bảo để em đi cùng thì không chịu..
Chú Đại thở dốc trả lời bố mẹ:
- - Thằng con đi thì không thấy hỏi han gì..Đúng là chán, cũng không xảy ra vấn đề gì ạ. Tổng số nợ là 2 tỷ mốt, đều có giấy tờ vay mượn, thế chấp đàng hoàng.
Đồng thời chú Đại mở điện thoại lấy ảnh cho ông Tuấn xem và hỏi:
- - Trong đám này anh có quen ai không..? Mà sao bà ấy vay mượn nhiều như thế mà anh không biết. Số tiền không phải nhỏ đâu anh…
Ông Tuấn xem ảnh một lát gật đầu đáp:
- - Bọn này anh biết, trong này có một thằng cũng thuộc dạng số má ở cái đất này. Bên tụi nó làm ăn cũng mạnh lắm, còn chuyện vay mượn thì chú biết trước giờ anh có nhúng tay vào chuyện làm ăn của vợ đâu. Anh cũng nói đừng cho vay dồn một chỗ nhưng nó không chịu nghe. Cứ bảo tiền rải ra nhiều không bằng tập trung một nơi lãi cao mà ổn định. Cũng do trước đó nửa năm trời tháng nào cũng lãi đều nên nó tham.
Chú Đại lắc đầu:
- - Em cũng đã hứa hẹn với chúng nó một tháng nữa sẽ trả nợ. Em làm chuyện này cũng vì anh, coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe/2201953/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.