Nhất Phong thấy cô ta ấp úng như thế thì cũng không có ý định buông tha mà lên tiếng cảnh cáo
- Tôi mong rằng sẽ không thấy cái hành động đó của cô thêm một lần nữa còn nếu không thì cho dù cô có là con của bạn mẹ tôi, tôi cũng không khách sáo với cô đâu
- Anh Phong! Chẳng lẽ chỉ vì một người ngoài như thế mà anh lại không nể mặt người lớn như vậy?
- Tôi nhắc lại cho cô nhớ này! Cô ấy là bạn gái của tôi nén người ngoài ở đây chính là cô đấy! Và nếu như tôi thấy cô còn làm bất kì một hành động nào tổn hại đến cô ấy thid cô không yên với tôi đâu!
Nói rồi Nhất Phong nhẹ nhàng nắm lấy tay của Quỳnh Hương mà kéo đi, đế lại Thanh Trúc đứng đó chỉ biết giương đôi mắt tức giận ra nhìn hai người họ trong lòng không khỏi mắng thầm
- Đúng là Minh Ngọc nói đúng cô ta đúng là cái loại thích cản đường người khác mà
Còn về Nhất Phong sau khi kéo Quỳnh Hương ra ngoài anh ân cần quay lại hỏi cô
- Em.có làm sao không? Cô ta có đánh em không?
- Em không sao cô ta chưa kịp làm gì em thì anh đã xuất hiện rồi
- Vậy thì may quá nếu không cô ta không yên với anh đâu
- Nhưng anh làm như vậy có được không? Dù sao cô ta cũng là con của bạn mẹ anh và cũng là con dâu do…
Nhất Phong nghe đến đây biết cô muốn nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/3374178/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.