Nhất Phong ngay sau đó muốn chạy theo cô ngay nhưng bà Hạ đã ngăn lại
- Nhất Phong! Con đứng lại cho mẹ!
Anh khựng lại một tí rồi quay đầu nhìn về phía mẹ mình bà Hạ thấy con trai quay đầu lại thì cũng vội chớp lấy thời cơ mà nói luôn
- Phong! Nó không xứng với con nghe mẹ đi mẹ sẽ tìm cho còn người khác xứng đáng với con hơn
- Mẹ trong tình yêu chỉ có hợp hay không hợp chứ không có xứng hay không xứng. Đối với con cô ấy là người phù hợp nhất
Nói rồi anh liền nhanh chóng chạy đi nhưng ra đến nơi cô đã đi đâu mất hút
Anh nhanh chóng leo lên chiếc xe của mình mà chạy đi tìm cô. Còn Quỳnh Hương lúc này đã đi lên một chiếc taxi bác tài xế thấy cô thất thần như vậy lên xe mà không nói một lời nào liền hỏi
- Cô gái cô muốn đi đâu?
- Bác cho cháu đến một quán rượu nào đó cũng được
Bác tài xế nghe thế cũng chỉ biết thở dài mà lái xe đi theo đúng nguyện vọng của cô
Lúc này Ngọc Hoa ở nhà không biết vì sao trong lòng có chút bất an không biết Quỳnh Hương ra mắt nhà Nhất Phong như thế nào rồi. Trong lúc cô đàn thất thần suy nghĩ thì điện thoại cô lại teo lên Ngọc Hoa chẳng buồn nhìn tên người gọi đến mà nhấc máy nghe luôn
- Alo! Ai vậy ạ?
- Hoa ơi! Tao buồn quá
Nghe thấy giọng nói khóc lóc của Quỳnh Hương ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/3361428/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.