Sáng hôm sau cô cùng Quỳnh Hương đến trường 2 người trên đường con mua 2 ổ bánh mì ăn trước khi vào lớp. Thấy cô ngồi gặm ổ bánh mì ấy Quỳnh Hương nói
- Tưởng mày không ăn được mấy cái này chứ! Ai dè cũng ăn tốt nhờ
- Tất nhiên tao mà lại
Hai người đang ngồi nói chuyện với nhau vui về thì Minh Ngọc từ trên chiếc xe ô tô mà bước xuống
Chiếc xe đó là bố cô mua làm qua sinh nhật cho bà Hà nhưng vì thương con gái nên bà ấy thuê tài xế riêng để chở cô ta đi học
Minh Ngọc thấy cô đang ngồi cùng với Quỳnh Hương thì đi lại chế giễu
- Sau khi bị mẹ tôi đuổi ra khỏi nhà chị vẫn sống tốt đấy chứ?
Ánh Nguyệt ngước ánh mắt lên nhìn cô ta rồi đáp lại
- Là tao tự đi chứ mẹ con mày chả là cái thá gì để có thể đuổi tao cả
- Còn mạnh miệng gớm nhỉ?
Tưởng vậy là xong ai ngờ đột nhiên Minh Ngọc lại giơ tay giáng xuống gương mặt của cô một cái tát rất mạnh trước sự ngỡ ngàng của cả 2 người rồi cô ta nói
- Tao trả lại cho mày cái tát tối qua mày đã đánh tao và mày cũng đừng bao giờ trở lại nhà nữa từ giờ nó mãi mãi sẽ thuộc về mẹ con tao
Trong lúc cô vẫn chưa kịp phản ứng lại thì Quỳnh Hương nhanh hơn đã đứng phách dậy mà giơ tay tát lại cô ta một cái tát chỉ hơn chứ không kém cái tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/2898871/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.