Anh ta dường như vẫn không ý thức được sự việc định lao vào Mạnh Hoàng một lần nữa nhưng chỉ vì một cái ánh mắt cảnh cáo của anh mà cụp đuôi chạy mất
Lúc này Ánh Dương mới quay sang anh hỏi
- Anh có sao không? Mà sao anh lại có mặt ở đây vậy?
- Anh tình cờ đi ngang qua
"Tình cờ " hình như từ ngày gặp lại anh ở bệnh viện thì coi với anh thường xuyên tình cờ gặp nhau nhỉ?
Nghĩ vậy thôi chứ Ánh Dương cũng không thắc mắc gì thêm mà nhẹ nhàng quay sang bảo anh
- Thôi em về trước đây! Dù sao hôm nay cũng rất cảm ơn anh
Nói rồi cô định xoay lưng bỏ đi nhưng chợt anh lên tiếng
- Ánh Dương!
- Hả?
- À không có gì
Anh vốn muốn nói rằng nếu em ly hôn rồi thì có thể cho anh một cơ hội nữa được không? Nhưng rồi chợt nghĩ cô mới như thế anh lại nói chuyện đó vào lúc này liệu có làm cho cô sợ không?
Mặc dù rất khó hiểu vì thái độ này của anh nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều mà cúi chào anh rồi cứ thế về nhà
Tối hôm đó tại một quán cà phê trong thành phố 3 chàng thanh niên với ngoại hình đẹp như tranh vẽ ngồi trong một chiếc bàn trong góc khuất cạnh bên cửa sổ
Một chàng trai mặc chiếc áo sơ mi trắng lên tiếng
- Này! Hai tụi mày nay bị sao vậy gọi tao ra đây sao không nói gì? Mày chủ xị mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/2898830/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.