Không chỉ có cô chua và người dân ở dưới quê của mình mà tất cả các bạn học chung với Quỳnh Hương khi biết tin cũng đã góp tiền vài và gửi cho Ánh Nguyệt mang vào cho cô
Ánh Nguyệt tuy là con gái nhà giàu nhưng một số tiền lớn như vậy trong một thời gian ngắn không thể nào có được. Minh Triết cũng mở miệng là sẽ tài trợ khoản tiền ấu nhưng Quỳnh Hương nhất quyết không đồng ý bởi vì khi nhận tiền như vậy chắc chắn cô sẽ rất ngại với Ánh Nguyệt
Mấy ngày nay cô không thể đi học cô không thể nào mà bỏ em mình trong bệnh viện được. Tối đó khi Quỳnh Dao đã ngủ cô ủ rũ ra ngoài ngồi trước cửa phòng bệnh
Số tiền quá lớn cho dù mọi người đã giúp đỡ rất nhiều và cả thêm số tiền cô tiết kiệm được trong thời gian qua cũng chỉ được có 100 triệu cô không biết là mình có thể vay mượn được ở đâu nữa
Khi cô ngồi trước phòng bệnh của em mình thì ở một chỗ khuất trong hành lang Thế Phong đang ở đây anh nhìn cô một lúc rất lâu. Chỉ mới mấy ngày thôi mà cô đã khác hẳn không còn dáng vẻ xinh đẹp tự tin như trước giờ cô tiều tụy với đôi mắt sưng húp và gương mặt trắng bệch mệt mỏi. Anh lẳng lặng đi đến ngồi bên cạnh, Quỳnh Hương nhận thấy có người ngồi bên cạnh mình liền lau vội nước mắt mà nói
- Hôm nay anh trực sao?
- Ừ
- Bệnh tình của em tôi thế nào?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/2898818/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.