Minh Triết cẫn rất bình thản nghe cô ta than thở Minh Ngọc lúc này vẫn ra vẻ đáng thương tội nghiệp mà nói với anh
- Em không cần anh phải yêu em như yêu chị Nguyệt chỉ cần anh dọn một góc trong tim anh cho em một chút tình cảm thôi có được không?
Minh Triết nghe đến đây vẫn trưng ra bộ mặt lạnh lùng mà nhìn cô ta. Minh Triết chỉ ngồi một lúc rồi cũng đứng dậy ra về
Anh vừa ra đến ngoài phòng bệnh thì gặp bà Hà đang định đi vào bà ấy thấy anh thì nói
- Triết sao con về sớm vậy?
- Dạ vâng dì con xin phép dì con về trước
- Ừ con có việc thì cứ về đi nhưng giờ tâm lí của em nó vẫn còn đang hơi bất ổn nếu con rảnh thì con tranh thủ đến thăm em nó nhé
- Vâng con biết rồi
Nói rồi anh ấy đi
Minh Triết ra khỏi bệnh viện nhưng không về nhà mình mà đến thẳng nhà của Ánh Nguyệt anh biết lúc này cũng chỉ có mình dì Năm ở nhà
Anh đi đến nhấn một hồi chuông thì dì Năm rất nhanh chóng đã ra mở cửa. Chuyện của anh và Ánh Nguyệt thì ngoài Ánh Dương thì cô ấy cũng chỉ tâm sự với dì Năm
Dì Năm thấy anh đến thì liền mở cửa anh đi vào nhà rồi anh nói
- Con chào dì ạ
- Ừ hôm nay cậu đến đây có chuyện gì không?
- Con nghe nói lúc Minh Ngọc tự tử chỉ có mình dì ở nhà đúng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/2898808/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.