Bên này bữa tiệc nhà ông Hoàng cũng đã tàn mọi người cũng đã kéo nhau ra về. Minh Triết khi đã ngồi trên xe của mình liền nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Ánh Dương, đầu giây bên kia vừa bắt máy anh đã vội vã hỏi luôn
- Chị Dương! Nguyệt vẫn ổn chứ?
- Ổn rồi
- Chị về như vậy còn Ánh Nguyệt thì sao?
- Tôi nhờ dì Năm trông chừng con bé rồi cậu khỏi lo
Ngừng một chút Ánh Dương liền hỏi Minh Triết
- Cậu đang tính toán cái gì trong đầu vậy? Sao lại hành động như thế trước mặt nó
- Em không thể nói cho chị biết bây giờ được nhưng chị yên tâm en sẽ không làm gì có lỗi với Ánh Nguyệt đâu
Ánh Dương nghe vậy cũng không hỏi gì thêm mà liền cúp máy
Bên này Minh Triết cũng mệt mỏi mà ngửa đầu ra sau ghế anh lại nhớ lại hình ảnh của Ánh Nguyệt và Duy Thanh trong lòng không khỏi có một chút bực mình. Cô nghĩ chỉ mình biết ghen ư? Anh cũng biết vậy thế mà lại ngang nhiên trước mặt anh cười đùa cùng người đàn ông khác
Sáng hôm sau tại căn hộ của Nhất Phong, Quỳnh Hương mệt mỏi mở đôi mắt nặng trĩu của mình dậy. Hình ảnh đập vào mắt cô lúc này là gương mặt đẹp không góc chết của Nhất Phong, cô giật mình rồi nhớ lại những hình ảnh tối hôm qua
Nhớ lại được những hình ảnh ấy và biết được hôm qua mình là người chủ động cô chủ biết rủa thầm bản thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/2898798/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.