Tối ngày hôm sau khi 2 người đã vào nghỉ ông Hoàng mới nói với bà Hà
- Chuyện của con Minh Ngọc em có buồn không?
- Nói thiệt với anh khi tối hôm đó thấy Minh Triết chạy theo Ánh Nguyệt em cũng hơi sốc và cũng buồn nhưng thôi nghĩ lại dù sao tụi nó cũng là chị em không được em thì chị chỉ là tội cho Minh Ngọc từ hôm ấy đến giờ em thấy nó buồn lắm
- Thật sự anh rất xin lỗi em không nghĩ lad mọi chuyện lại diễn ra như thế
- Không sao đâu anh mà em thấy anh giận von như vậy cũng lâu rồi thôi tha thứ mà đón con về đi anh! Dù sao đây cũng là nhà của nó cha con đâu thể bào cứ căng thẳng với nhau như thế được
- Em nói cũng phải
Trong lúc này một công viên cũng khá lớn ở trong thành phố, Ánh Nguyệt và Minh Triết đang ngồi trên một chiếc ghế đá nhìn ra con sông dài trong thành phố. Không gian voi cùng yên bình khiến con người quên hết những mệt mỏi của một ngày dài đột nhiên Ánh Nguyệt cất tiếng nói
- Anh em thật sự không muốn về nhà đâu
- Sao em nói vậy đó là nhà của em có ai lại muốn lang thang bên ngoài như em không chứ?
- Nhưng ở với Quỳnh Hương tuy không được tiện nghi như ở nhà nhưng ít ra vẫn rất thỏa mái em không phải gồng mình lên để đối phó với ai cả
- Em yên tâm lần nay em về nhà sẽ không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/2898741/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.