Khi còn đi học, tôi nổi tiếng là một đứa ghê gớm, đanh đá và đặc biệt ác mồm ác miệng, thực ra tôi chẳng xấu tính đâu, chẳng qua là tôi không thích những thứ bất thường, tôi thích sự hoàn hảo, tôi không ghét đứa nào nói xấu tôi mà tôi ghét những đứa sống xấu với tôi cơ. Nhưng khi đó, tôi đã mù quáng mà ghét một người sống đẹp với tôi mà cho đến bây giờ tôi vẫn cực kì hối hận.
Đầu năm lớp 10, tôi được cô giáo xếp chỗ ngồi với một bạn nam, tôi không thích điều ấy. Miễn cưỡng ra ngồi với cậu ta. Khi đó, tôi ghét cậu ra dữ lắm, mặc dù chẳng làm gì nên tôi nhưng cậu ta trông kiêu khủng khiếp. Tôi đến gần cũng chẳng mở miệng ra chào hỏi một câu, cứ ngước mắt lên nhìn rồi lại cúi xuống cắm mặt vào sách. Phải rồi, đã thích kiêu thì tôi cũng chiều. Sau đó cả tuần tôi và cậu ra không chạm khẩu nhau một câu nào. Tôi thấy ổn, chả sao, vốn dĩ tôi và cậu ấy cũng chẳng có chuyện gì để nói với nhau.
Ngồi trên chúng tôi là Hương, Uyển Hương, một cái tên rất là hay ấy. Cô bạn đó rất vui tính, xinh xắn nữa, ngay lần đầu gặp nhau thì chúng tôi đã nhanh chóng bắt chuyện, từ đó càng chơi thân với nhau, cùng nhau lê la quán xá. Nhà tôi không giàu, cũng không nghèo nhưng... tôi ở với bố và dì ghẻ, cô ta bị câm bẩm sinh và nói thật tôi chẳng ưa gì cô ta mặc dù cô chẳng làm gì gây khó chịu cho tôi, chỉ là tôi luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-duoc-bao-xa/86067/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.