Khi thái dương đã hoàn toàn lặn xuống, Trúc Tử mới chậm rãi trở về giữa sắc chiều hôn ám, từ bên ngoài ồn ào náo nhiệt, trở lại Vưu Minh hiên tuyệt đẹp yên tĩnh vùng ngoại thành này, làm cho người ta có một cảm giác như đang về nhà, an bình điềm tĩnh khác thường. Lúc này trong Vưu Minh hiên đã hoàn toàn tối đen, chỉ có gian phòng kế bên chính đường sáng lên một ánh nến nho nhỏ, mờ nhạt nhu hòa chiếu sáng, xuyên qua cửa sổ khắc hoa, có thể nhìn thấy một nam tử thanh nhã mặc áo xanh cầm một quyển sách, nằm tựa trên giường, trên người nam tử có một thiếu niên nằm sấp để trần hai chân trắng noản, mí mắt cũng đã từ từ cao thấp đánh vào nhau, gật gà gật gù, hiển nhiên là đã buồn ngủ. Năm ngón tay thon dài của nam tử thường vuốt ve trên mái tóc mềm mại của thiếu niên trong lòng, trên đầu cọ xát thoải mái làm cho thiếu niên càng thêm buồn ngủ. Màu vàng nhạt nhu hòa chiếu trên người bọn họ tạo ra một bầu không khí thật ấm áp, nếu xem nhẹ nét nhăn nhíu nhàn nhạt giữa hai mắt nam tử đang đọc sách, thì đây quả là một hình ảnh cực kỳ ấm áp.
Mộ Dung Lâm Phong lật từng trang từng trang giấy, vẫn không tìm thấy phần ghi chép hắn cần, lúc này giữa trời chiều từ bên ngoài truyền đến một tiếng bước chân rất nhỏ, Mộ Dung Lâm Phong quay đầu nhìn qua cửa sổ khắc hoa, thấy Trúc Tử đứng cách đó không xa.
Trúc Tử cũng chú ý tới ánh mắt Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/2224242/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.